Chương trước
Chương sau
Có được cái gì chứ?



Mười Tổ Mạch chia cho ba bên, một bên có được ba Tổ Mạch, còn ba nhà họ chỉ được chia một Tổ Mạch…



Một Tổ Mạch.



Nghĩa vậy, ba người họ sa sầm mặt mày.





Một Tổ Mạch chẳng có giá trị gì đối với bọn họ.



Mạt Ách nói: “Các ông thấy Diệp Quân thế nào?”



Hai người nhìn Mạt Ách, thần linh nhà họ Triệu trầm giọng nói: “Ông có ý gì?”







Mạt Ách nói: “Người này có được truyền thừa của sư phụ, chắc chắn không phải người bình thường, nếu có được mười Tổ Mạch cùng thần vật trên người hắn thì có thể lựa chọn ra tay, nhưng nếu phải chia với hai nhà kia thì ta thấy chúng ta không cần mạo hiểm”.



Thần linh nhà họ Triệu nói: “Nhường cho người khác sao?”



Thần linh nhà họ Vương lắc đầu: “Ý của Mạt Ách là Diệp Quân kia không đơn giản, nếu chúng ta chỉ có được một Tổ Mạch thì không cần mạo hiểm”.



Mạt Ách gật đầu: “Đúng vậy, chúng ta tạm thời có thể quan sát trước, bởi vì Đạo Thị và nhà họ Kỳ đã bắt tay với nhau, chắc chắn có thể để lộ nhiều chuyện của Diệp Quân hơn, cho nên chúng ta cứ chờ xem”.



Thần linh nhà họ Triệu trầm giọng nói: “Nhưng nếu Đạo Thị và nhà họ Kỳ thành công thì sao?”



Mạt Ách cười nói: “Thành công thì thành công, chỉ là một Tổ Mạch thôi mà, có quan trọng gì chứ?”



Thần linh nhà họ Vương cũng gật đầu: “Nếu bọn họ thành công thì chúng ta cũng chỉ mất đi một Tổ Mạch, nhưng ta vẫn thấy Diệp Quân kia không hề đơn giản…”



Nói đến đây ông ta mỉm cười: “Khi chúng ta buông bỏ lòng tham, nhìn Diệp Quân từ góc độ của người ngoài cuộc, chúng ta phát hiện ra Diệp Quân không hề đơn giản, chưa nói đến chuyện khác, chỉ riêng việc hắn có được truyền thừa từ sư phụ đã chứng tỏ hắn không tầm thường. Phải biết rằng trước đây nữ phu tử và Huyền Tông đều không có được truyền thừa của sư phụ”.



Mạt Ách cũng gật đầu: “Người này còn trẻ mà đã có lực chiến đáng sợ… chúng ta đều đã đánh giá thấp hắn rồi”.



Lúc này, bọn họ chợt phát hiện ra khi lựa chọn không tham gia vào cuộc chiến, tâm thái của bọn họ đã thay đổi.



Bọn họ ngày càng cảm thấy Diệp Quân không đơn giản, lần này Đạo Thị và nhà họ Kỳ chắc chắn sẽ tổn hại.



Ngược lại, bây giờ bọn họ lại hy vọng thế lực phía sau Diệp Quân đủ mạnh để tiêu diệt nhà họ Kỳ và Đạo Thị.



Thần linh nhà họ Triệu gật đầu: “Vậy thì chúng ta cùng chờ xem!”



Mạt Ách gật đầu: “Chờ xem”.















Khi Diệp Quân trở về Đạo Thị, hắn phát hiện Đạo Thị hôm nay vô cùng yên tĩnh, không chỉ vậy, cả Đạo Thị không có cửa hàng nào mở cửa.







Thấy vậy, Diệp Quân khẽ nhíu mày.







Lúc này, Thần Dã trong tháp lên tiếng: “Cẩn thận”.







Diệp Quân nhìn xung quanh, cười nói: “Xem ra bọn họ muốn ra tay rồi”.

















Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.