Chương trước
Chương sau
Không thể không nói, Diệp Quân quả thật vô cùng khiếp sợ, bởi vì hắn không ngờ sức mạnh của cô gái trước mặt lại có thể khiến kiếm ý vô địch của mình biến mất.



Phải biết rằng, khi hắn chiến đấu với cường giả cảnh giới Thần Đạo, ngay cả cường giả cảnh giới Thần Đạo cũng không thể hủy diệt được kiếm ý vô địch của hắn, mà cô gái trước mắt lại có thể dễ dàng khiến kiếm ý vô địch của hắn biến mất.



Lúc này, cô gái vội thu tay lại, cô ta nhìn Diệp Quân, hơi áy náy.



Diệp Quân kìm nén sự khiếp sợ trong lòng, tò mò hỏi: "Sức mạnh của cô là gì vậy?"





Cô gái khẽ lắc đầu: “Không biết”.



Diệp Quân cau mày.







Cô gái quay đầu nhìn về phía hải vực bao la phía xa, ánh mắt dần trở nên mông lung.



Không có bất kỳ ký ức nào, trống rỗng.



Điều này khiến cô ta cảm thấy cuộc sống thật vô nghĩa.



Lúc này, Diệp Quân đột nhiên nói: "Cô đừng suy nghĩ nhiều nữa, trí nhớ của cô chắc là đã bị phong ấn bởi một loại sức mạnh đặc biệt nào đó. Đến lúc đó, ta dẫn cô đi gặp người đã từng bảo vệ cô trước kia, đối phương có lẽ sẽ biết lai lịch của cô, chỉ cần biết được lai lịch của cô, khôi phục trí nhớ cũng không phải việc gì khó khăn”.



Cô gái khẽ gật đầu: “Ừ”.



Diệp Quân nhìn cô gái một cái, sau đó xoay người rời đi.



Cô gái nhìn xuống cánh tay của mình, trên cánh tay của cô ta, dấu ấn bí ẩn tỏa ra ánh sáng vàng nhạt.



. . .



Diệp Quân cũng không rời khỏi Tiểu Tháp, bây giờ hắn phải đợi Ngao Thiên Thiên đột phá, đối mặt với những vị thần linh kia, hắn không thể lơ là được.



Những vị thần linh kia đều là cường giả cảnh giới Thần Đạo, hơn nữa, hắn còn chưa biết thần tính của đối phương đã đạt đến trình độ nào, vì vậy, hắn không dám khinh suất, coi thường kẻ địch.



Diệp Quân tìm một mảnh đất bằng phẳng, hắn khoanh chân ngồi xuống, chậm rãi nhắm mắt lại, tĩnh tâm.







Tu luyện.







Những trận chiến trong khoảng thời gian này, khiến cho hắn cũng mơ hồ có một loại cảm giác muốn đột phá.







Nếu là người khác, khi đã đạt tới cảnh giới Đế Quân, muốn đột phá một lần nữa, chắc chắn là vô cùng khó khăn, nhưng hắn thì khác, dù sao hắn cũng có tận tám Tổ Mạch.







Đối với hắn mà nói, hắn không có vấn đề gì về tài nguyên.







Về mặt cảnh giới, hắn vẫn luôn tùy ý tu luyện, trọng tâm là ở phương diện kiếm đạo, vừa rồi sức mạnh của cô gái kia đã nhắc nhở hắn, kiếm ý vô địch của hắn vẫn chưa phải là vô địch, vẫn có sức mạnh có thể phá hủy nó, vì vậy, khi chiến đấu với kẻ địch, không thể lơ là.







Diệp Quân xuất kiếm ý vô địch của mình ra, kiếm ý vô địch của hắn như một dòng thác lũ phóng lên cao, Diệp Quân rung chuyển, trong nháy mắt, kiếm ý vô địch hóa thành hàng nghìn thanh ý kiếm trên bầu trời, hàng nghìn thanh ý kiếm cứ như vậy lơ lửng ở trên đầu hắn, vô cùng ngoạn mục.







Lúc này, trong đầu Diệp Quân lại hiện lên một ý niệm, hàng nghìn thanh ý kiếm đột nhiên ngưng tụ thành một thanh kiếm, hắn chỉ tay, thanh kiếm thẳng tắp rơi xuống, đi vào trong cơ thể hắn, trong nháy mắt, Diệp Quân lại chỉ tay, hàng nghìn thanh kiếm đột nhiên lao ra từ thời không trước mặt hắn.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.