Một khi người đàn ông trung niên này có ý đồ xấu, hắn sẽ lập tức bị kiếm Thanh Huyên cắn trả.
Lúc này, người đàn ông đột nhiên cười trả lại kiếm Thanh Huyên cho Diệp Quân: “Tiểu hữu, ta trả kiếm cho ngươi”.
Cuối cùng ông ta vẫn không chọn cướp kiếm!
Vì lý trí đã chiến thắng lòng tham.
Thiếu niên này có lai lịch không tâm thường, nếu giết người cướp kiếm thì dù thành công ông ta cũng sẽ tạo ra nhân quả vô cùng lớn. Hơn nữa thanh kiếm này khá đặc biệt, phải biết rằng khi nãy nếu không nhờ thiếu niên này lên tiếng, ông ta hoàn toàn không thể sử dụng được nó.
Vì thế dù rất động lòng nhưng ông ta vẫn kiềm chế được.
Giết người cướp kiếm sẽ để lại hậu hoạ khôn lường.
Không bằng kết bạn với hắn… Sau này nếu ông ta gặp cao thủ không thể chống lại nói không chừng còn có thể mượn dùng, thế chẳng phải tốt hơn sao.
Nghĩ vậy, chút tham lam cuối cùng trong đầu người đàn ông cũng biến mất.
Diệp Quân nhận lấy kiếm Thanh Huyên rồi hỏi: “Tiền bối xưng hô thế nào?”
Người đàn ông trung niên cười đáp: “Thần Dã”.
Diệp Quân gật đầu: “Hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ”.
Thần Dã cười rồi nói: “Tiểu hữu, còn ác thú và Linh Tổ kia…”
Diệp Quân nói: “Phiền tiền bối dẫn ta đi gặp họ”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3306977/chuong-3014.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.