Tuy nhiên, hai bạn nhỏ này rõ ràng là không thể chịu đựng được nữa.
Vì có quá nhiều bảo vật mà.
Đạo binh liếc nhìn Nhị Nha, nhưng không dám hành động hấp tấp, vì vậy chỉ có thể nhìn Nhị Nha và Tiểu Bạch chậm rãi đi về phía xa.
Tuy nhiên, nhiều người đã bí mật đi theo Nhị Nha và Tiểu Bạch.
Không có cách nào, sự cám dỗ của Linh Tổ quá lớn.
Đạo binh quay người rời đi, chuyện này nhất định phải báo cáo cho cấp trên xử lý.
Quy tắc của thị trấn nhỏ quả thực khiến người bình thường không dám phá vỡ chúng, nhưng những người dám làm như vậy chắc chắn không phải là người bình thường.
Ở bên kia đường, Diệp Quân vẫn đang đối đầu với ba người Mạt Ách.
Nếu không mượn được kiếm Thanh Huyên, Diệp Quân cũng không ra tay, bởi vì không có ý nghĩa. Sở dĩ lúc trước hắn có thể giết bà chủ Hắc Điếm, hoàn toàn là bởi vì bà chủ quá ngu ngốc, ở quá gần hắn, không có bất kỳ phòng bị nào, nếu không, hắn rất khó giết được bà ta.
Nhưng vào lúc này, ba người Mạt Ách đều đề phòng hắn.
Diệp Quân nhìn ba người họ, thầm nghĩ thật đáng tiếc khi kiếm Thanh Huyên một đi không trở lại, nếu nó đi muộn hơn một chút thì hắn đã có thể giết chết ba vị thần linh này rồi.
Diệp Quân không lãng phí thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3306930/chuong-2967.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.