Chương trước
Chương sau
Không để Diệp Quân lên tiếng, ông ta để rương của mình xuống, sau đó lấy một ít đồ ở bên trong ra rồi đặt trước mặt Diệp Quân.



Diệp Quân nhìn thoáng qua, thấy khá kinh ngạc vì những thứ mà người này lấy ra đều là bảo vật cấp Thần Bảo, trong đó có một thanh kiếm dài thu hút sự chú ý của hắn, thanh kiếm này dài khoảng ba thước, bề ngang bằng hai ngón tay, cả thanh kiếm màu đen nhưng có một đường màu đỏ thẫm ở giữa thân kiếm.



Nhìn thấy ánh mắt của Diệp Quân, người đàn ông trung niên vội nói: “Cậu bạn có hứng thú với kiếm này à?”



Diệp Quân khẽ gật đầu: “Có thể xem được không?”





Người đàn ông trung niên sảng khoái nói: “Có cái gì không thể xem đâu chứ?”



Nói rồi ông ta cầm thanh kiếm lên đưa cho Diệp Quân.







Diệp Quân vừa định cầm kiếm, người đàn ông trung niên lại rụt tay về, Diệp Quân khó hiểu nhìn người đàn ông trung niên.



Người đàn ông trung niên nghiêm túc nói: “Cậu bạn, kiếm này tên là Ác Nghiệp, có sức mạnh tà ác, nếu tu vi không đủ, nhẹ thì bị ảnh hưởng đến tâm trí, nặng thì bị nó thôn phệ thần hồn, ngươi…”



Diệp Quân mỉm cười nói: “Cảm ơn đã nhắc nhở”.



Người đàn ông trung niên cười nói: “Nên làm mà”.



Ông ta vừa nói vừa đưa kiếm cho Diệp Quân.



Diệp Quân cầm lấy kiếm, ngay khi kiếm đã ở trong tay, hắn cảm nhận được một sức mạnh tà ác cực kỳ đáng sợ, sức mạnh tà ác đó đi dọc theo tay hắn tiến thẳng vào trong ý thức của hắn, giống như những gì người đàn ông trung niên nói, sức mạnh tà ác này vừa đi vào ý thức của hắn, nó sẽ cưỡng ép nuốt chửng thần hồn của hắn.



Vẻ mặt Diệp Quân rất bình tĩnh, tay cầm kiếm khẽ run.



Keng!



Tiếng kiếm vang lên, sức mạnh tà ác đó bị hắn đẩy ra khỏi người, không chỉ thế, sức mạnh đó còn bị kiếm ý của Diệp Quân phong ấn trong kiếm.



Ý chí kiếm đạo trấn áp.



Thấy thế, ánh mắt người trung niên đó lóe lên vẻ ngạc nhiên, sau đó dựng ngón tay lên cười nói: “Cậu bạn lợi hại đấy”.





Diệp Quân khẽ cười, sau đó trả kiếm trong tay cho người đàn ông trung niên: “Kiếm này khá đấy, tiếc là không hợp với ta”.







Phong cách của thanh kiếm này chủ yếu là đi con đường tà ác, khác với kiếm đạo của hắn, mặc dù cũng có thể dùng nhưng không cần thiết.







Kiếm Hiên Viên tốt hơn.







Người đàn ông trung niên vừa nhận lấy kiếm, thanh kiếm đó đã rung lên dữ dội, người đàn ông trung niên nhìn Diệp Quân cười nói: “Cậu bạn, nó muốn đi theo ngươi”.







Không chỉ là người chọn kiếm, mà kiếm cũng sẽ chọn người.



Diệp Quân lại lắc đầu, hắn không có thiện cảm với thanh kiếm này.







Thấy Diệp Quân lại từ chối, người đàn ông trung niên cười khổ: “Vậy được rồi”.







Nói rồi ông ta cất thanh kiếm đi, sau đó chỉ vào một đống thần bảo trước mặt: “Ngươi có ưng ý cái nào không?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.