Chương trước
Chương sau
Diệp Quân tiếp tục lùi lại…

Cứ thế, Diệp Quân bị Mạt Ách đánh đến mức liên tục lùi về sau.



Nhìn từ bên ngoài sẽ nghĩ Diệp Quân đã hoàn toàn bị áp đảo, nhưng hai vị thần linh trên bầu trời lại nhíu mày, vì bọn họ phát hiện chiến đấu đến tận bây giờ, kiếm ý của Diệp Quân vẫn chưa từng bị đánh vỡ lần nào.



Hai vị thần linh nhìn nhau, đều có hơi kinh ngạc.





Kiếm ý của Diệp Quân ngưng tụ đến mức khiến bọn họ hơi bất ngờ.



Kiếm ý có thể ngưng tụ đến mức khó mà phá huỷ như thế là vì người luyện kiếm có ý chí mạnh mẽ, niềm tin kiếm đạo kiên định, vì thế mới có thể kiên cố không phá vỡ được.



Mà dù ở thời đại của bọn họ, kiếm ý thế này cũng vô cùng hiếm thấy.







Nhưng bây giờ một kiếm tu trẻ tuổi lại có kiếm ý như thế, điều này thật sự khiến bọn họ hơi kinh ngạc.



Nữ thần linh kia chợt cất lời: “Người này không đơn giản đâu”.



Nam thần linh gật đầu, ông ta nhìn người đời sau của mình bên dưới, sau đó nói: “Đời sau của ta chắc chắn sẽ không tuỳ tiện sử dụng lá bài tẩy mà ta để lại cho chúng, nhưng bây giờ chúng lại dùng, không những thế mà ba nhà còn cùng nhau sử dụng...”



Nữ thần linh bình tĩnh nói: “Muốn biết nguyên nhân chẳng phải quá đơn giản sao?”



Dứt lời, bà ta nhìn xuống tộc nhân của mình bên dưới bằng ánh mắt chuyên chú, chỉ trong nháy mắt vô số tin tức đã xuất hiện trong đầu bà ta.



Sau mấy giây, sắc mặt nữ thần linh và nam thần linh đều thay đổi, hai người nhìn nhau, đồng thời thốt lên: “Truyền thừa của sư phụ!”



Lúc này hai người đều cực kỳ khiếp sợ, vì bọn họ không ngờ thiếu niên kiếm tu này lại nhận được truyền thừa của sư phụ Thần Nhất.



Phải biết rằng năm đó vì tranh đoạt truyền thừa của sư phụ, bọn họ đã đánh nhau đến mức sứt đầu mẻ trán! Cũng vì lý do đó mà Thần Điện năm đó chia năm xẻ bảy, nhưng cuối cùng cũng chẳng ai có được truyền thừa này cả.



Bọn họ không ngờ bây giờ thiếu niên kiếm tu này lại nhận được truyền thừa của sư phụ Thần Nhất.



Nữ thần linh nhìn chằm chằm Diệp Quân ở phía xa: “Có lẽ mọi thứ của sư phụ đều đang ở trong tay hắn ta”.



Nghe thấy thế ánh mắt của nam thần linh chợt trở nên nóng bỏng.







Mọi thứ của sư phụ Thần Nhất!







Ông ta động lòng!







Nữ thần linh chợt cười khẽ: “Không ngờ lại có một thu hoạch lớn như thế”.







Nam thần linh gật đầu: “Đúng vậy”.







Lúc này, cảm giác không vui trước đó của hai người lập tức biến mất, truyền thừa của sư phụ Thần Nhất thật sự là một bất ngờ lớn.







Diệp Quân ở phía xa đã hoàn toàn bị áp đảo, nhưng hắn vẫn rất cứng đầu, mà nắm đấm của Mạt Ách thần linh vẫn không thể đánh vỡ kiếm ý của hắn. Ngược lại kiếm ý của Diệp Quân lại trở nên ngày càng mạnh hơn dưới nắm đấm của ông ta, không chỉ có kiếm ý mà sức chiến đấu của Diệp Quân cũng thế.







Thấy cảnh này nữ thần linh kia chợt nhíu mày: “Hắn ta đang lợi dụng sức mạnh của Mạt Ách để rèn luyện kiếm ý của mình”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.