Thấy nét mặt Huyền Âm không giống đang giả vờ, Diệp Quân bất đắc dĩ chỉ có thể cất Tổ Nguyên đi.
Đương nhiên hắn sẽ không từ chối hành động lấy lòng của Huyền Âm, nhưng cũng sẽ không quá coi trọng. Vì Diệp Quân biết rõ đối phương lấy lòng là vì hắn có thực lực, nếu hắn không có thực lực thì đừng nói là khiến đối phương lấy lòng, dù hắn muốn nói chuyện với bà ta một câu cũng khó.
Cái này cũng giống ở thế giới bình thường, người nghèo thăm người thân dù mang theo món quà gì cũng sẽ bị ghét bỏ. Nhưng nếu người già đi thăm người thân dù ngươi không mang quà theo, người thân vẫn sẽ rất vui.
Thế giới này suy cho cùng vẫn rất thực tế, ngươi càng yếu thì sẽ càng thực tế.
Đương nhiên bây giờ có thể hoà thuận như thế cũng là một chuyện tốt.
Thấy Diệp Quân cất Tổ Nguyên đi, Huyền Âm lập tức nở nụ cười rồi nói: “Diệp công tử, ngươi cần gì đều có thể liên hệ với ta bất cứ lúc nào”.
Diệp Quân gật đầu: “Được”.
Huyền Âm cười khẽ, không nói gì nữa mà xoay người rời đi.
Sau khi Huyền Âm đi, Diệp Quân ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, hắn mở lòng bàn tay, một thanh kiếm ý xuất hiện trong tay hắn. Ngay sau đó, hắn biến thành một tia kiếm quang bay lên cao.
Tiếp tục tu luyện!
Khoảng thời gian này hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3306879/chuong-2916.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.