Chương trước
Chương sau
Sao tự nhiên ông ta lại xui xẻo thế chứ?



Đà Quan lão nhân hít một hơi thật sâu, ông ta nhìn chằm chằm phía xa với nét mặt dữ tợn: “Hãy đợi đấy, đợi khi nào Thượng Thần Thần Nhất trở về… Ta muốn các ngươi sống không bằng chết…”







Ở một nơi khác.





Cô bé và tên nhóc màu trắng kéo quan tài chạy một lúc lâu, thấy Đà Quan lão nhân kia không đuổi theo thì cô bé mới dừng lại. Cô bé đi tới trước quan tài rồi đẩy mở nắp.



Cô bé và tên nhóc màu trắng nhìn chằm chằm vào quan tài một lúc lâu, cuối cùng cô bé đậy nắp quan tài lại, sau đó nói: “Đưa cho cháu trai”.



Tên nhóc màu trắng vội vàng gật đầu.







Cô bé cất quan tài đi, sau đó dẫn tên nhóc theo biến mất ở cuối tinh không.







Lối vào động thiên Thần Nhất.



Sắc mặt Trần Du chợt trở nên khó coi.



Mạt Thiên Đô thấy thế thì cau mày: “Xảy ra chuyện gì à?”



Tần Nguyên và Triệu Thiên Kích cũng nhìn về phía Trần Du.



Trần Du gật đầu với nét mặt u ám: “Hồn đăng của những người nhà họ Trần ta phái đi Tuế Nguyệt trường hà đều đã vỡ rồi”.



Nghe thấy thế ba người nhóm Mạt Thiên Đô đều cau mày.



Mạt Thiên Đô nhẹ giọng nói: “Xem ra chúng ta hơi đánh giá thấp thế lực đứng sau Diệp Quân rồi. Chuyện này phải thảo luận kỹ hơn mới được”.



Trần Du nhìn về phía Mạt Thiên Đô: “Thảo luận kỹ hơn thế nào đây?”



Mạt Thiên Đô nói: “Phải điều tra rõ lai lịch của Diệp Quân trước đã”.



Tần Nguyên cũng gật đầu: “Người này có thể lấy được truyền thừa của Thần Nhất chắc chắn là không đơn giản, vì thế vẫn nên cẩn thận thì tốt hơn”.



Đương nhiên bọn họ sẽ không khinh thường Diệp Quân, hắn có thể lấy được truyền thừa của Thần Nhất đương nhiên không phải một kẻ tầm thường.







Trần Du lại nói: “Ta cảm thấy bây giờ là cơ hội tốt nhất của chúng ta”.







Mọi người nhìn về phía Trần Du, ông ta trầm giọng nói: “Rõ ràng thế lực sau lưng hắn ta không đơn giản chút nào, nhưng bây giờ bọn họ đều ở tại Tuế Nguyệt trường hà. Bọn họ muốn đến nơi này đương nhiên không đơn giản, nói cách khác Diệp Quân hiện tại chỉ có một thân một mình, là thời điểm tốt nhất để chúng ta giết chết hắn”.







Mạt Thiên Đô nhíu mày.







Trần Du nói tiếp: “Hơn nữa các vị à, chúng ta đều là người của gia tộc hậu duệ thần linh, chẳng lẽ trên đời vẫn còn thế lực nào mạnh hơn chúng ta sao? Càng chưa nói đến việc hiện tại chúng ta còn hợp tác với nhau”.







Tần Nguyên đột nhiên nói: “Vậy phải làm sao mới có thể ép Diệp Quân đi ra từ trong đó đây?”







Trần Du nói: “Tạm thời không cần nôn nóng, chẳng phải người của chúng ta đã đi đàm phán rồi à? Nếu thế lực bên trong chịu hợp tác thì tốt, nhưng nếu không chịu… Vậy chúng ta sẽ hy sinh một lá bài tẩy của mình để kêu gọi linh hồn tiên tổ…”







Linh hồn tiên tổ!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.