Chương trước
Chương sau
Mạt Thiên Đô không giải thích mà nhìn về phía Tần Nguyên: “Vương Tông chết ở trong động thiên của Thần Nhất, mấy chục nghìn cao thủ của Vương tộc cũng chết cùng lão ta, nếu Tần huynh thật sự không sợ thì có thể đi vào ngay bây giờ, chúng ta không có ý kiến gì cả”.



Nụ cười trên mặt Tần Nguyên dần biến mất.



Đương nhiên thực lực của ông ta không mạnh hơn Vương Tông là bao, ngay cả Vương Tông cũng chết ở trong đó, chuyện này chắc chắn không đơn giản như thế.



Tiến vào đó, có lẽ có cơ hội độc chiếm truyền thừa của Thần Nhất, nhưng cũng có thể sẽ chết bên trong.





Thấy Tần Nguyên không nói gì thêm, Mạt Thiên Đô thu hồi tầm mắt, sau đó nhìn về phía Triệu Thiên Kích vẫn luôn không nói gì: “Ngươi có ý kiến gì không?”



Triệu Thiên Kích im lặng.







Mạt Thiên Đô nói: “Nếu ông nội của ngươi dám giao quyền cho ngươi thì chứng minh ngươi không phải một kẻ tầm thường, đừng nhún nhường trước chúng ta, vì như thế chỉ khiến ngươi trông rất ngu ngốc mà thôi”.



Triệu Thiên Kích gật đầu, sau đó nói: “Việc cấp bách của chúng ta không phải là nghĩ cách lấy được truyền thừa của Thần Nhất, mà là phải làm rõ tại sao nhà họ Vương chết trong động thiên Thần Nhất, đây là chuyện rất quan trọng với chúng ta”.



Mạt Thiên Đô gật đầu: “Nói có lý”.



Tần Nguyên và Trần Du cũng không nói gì.



Mấy người nhóm Vương Tông tại sao lại chết?



Không thể không nói, điều này giống như một cái gai cắm trong cổ họng bọn họ, phải biết rằng Vương Tông là cao thủ Tổ Cảnh, hơn nữa lão ta còn dẫn theo tất cả tinh nhuệ của Vương tộc.



Nhưng những người này đều chết ở động thiên Thần Nhất!



Là ai giết họ?



Diệp Quân sao?



Nếu là Diệp Quân thì sao hắn có thể làm được?



Lúc này, Triệu Thiên Kích kia lại nói: “Thật ra muốn biết rõ chuyện này cũng không khó, chúng ta chỉ cần phái người tiến vào trong điều tra là sẽ biết thôi”.



Mạt Thiên Đô gật đầu: “Có thể”.





Không biết rõ chuyện này, lão ta cũng thấy sợ hãi.







Trần Du chợt nói: “Theo ta được biết người này đến từ bên kia của Tuế Nguyệt trường hà, chúng ta có thể phái người đi tới Tuế Nguyệt trường hà, bắt giữ tộc nhân của hắn để uy hiếp hắn, bắt buộc hắn đi ra từ trong động thiên Thần Nhất, ta không tin hắn có thể mặc kệ sống chết của người trong tộc”.







Mạt Thiên Đô ngẫm nghĩ, sau đó gật đầu: “Được”. Dù thế nào thì bọn họ cũng sẽ không tuỳ tiện tiến vào động thiên Thần Nhất, nơi đó có phong ấn của Thần Nhất, vì thế bọn họ cần phải nghĩ cách khiến Diệp Quân đi ra từ bên trong.







Mà cách tốt nhất để Diệp Quân đi ra từ trong động thiên Thần Nhất chính là bắt tộc nhân của hắn, sau đó dùng việc này uy hiếp hắn.







Diệp Quân ngươi cũng không thể mặc kệ sống chết của cha mẹ đúng không?







Thấy Mạt Thiên Đô đồng ý, Trần Du gật đầu: “Ta sẽ phái người đi tới Tuế Nguyệt trường hà”.







Mạt Thiên Đô nhắc nhở: “Vì tránh xảy ra sơ suất thì phái nhiều người một chút”.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.