Cuối cùng hai người dừng lại, bởi nếu tiếp tục đánh, trừ phi quyết đấu đến chết, nếu không hai người không thể phân thắng bại.
Sau khi dừng lại, Huyền Âm nhìn Diệp Quân, nghiêm túc nói: “Kiếm đạo của Diệp công tử mạnh thật đấy”.
Diệp Quân cười nói: “Thực lực của Huyền tông chủ cũng rất mạnh”.
Huyền Âm lắc đầu, vẻ mặt hơi phức tạp. Mặc dù hai người họ ngang tài ngang sức nhưng đối với bà ta mà nói thì bà ta đã thua rồi. Bởi vì cảnh giới của bà ta vượt xa Diệp Quân, hơn nữa, tuổi tác cũng lớn hơn Diệp Quân, cho nên hòa chính là thua.
Trước đây, bà ta đoán rằng phía sau Diệp Quân có khả năng có thế lực lớn mạnh nào đó, nhưng bây giờ xem ra, không phải là có khả năng mà là chắc chắn.
Thế lực bình thường không thể bồi dưỡng được thiên tài như vậy.
Huyền Âm định thần lại, nhìn Diệp Quân: “Diệp công tử, tại sao ngươi lại đến đây?”
Diệp Quân đáp: “Vì một vài chuyện”.
Thấy Diệp Quân không muốn nói nhiều, Huyền Âm cũng không hỏi thêm nữa, cười nói: “Diệp công tử, sáng mai trận pháp sẽ sửa xong, đến lúc đó ta sẽ phái người thông báo cho ngươi”.
Diệp Quân gật đầu: “Làm phiền rồi!”
Huyền Âm gật đầu, sau đó phất tay áo, cùng Diệp Quân biến mất tại chỗ.
Hai người trở về Võ Tông.
Diệp Quân trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3306833/chuong-2870.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.