Chương trước
Chương sau
Diệp Quân cười hỏi: “Tiền bối muốn nói chuyện Võ Tông sao?”



Mộc Nguyên gật đầu, sau đó nói: “Ta hiểu ý cậu là muốn bày tỏ thiện chí, kết thiện duyên, việc này đương nhiên là không sai, có điều có lẽ cậu đã đánh giá thấp sự độc ác của nhân tính rồi”.



Diệp Quân bình tĩnh nói: “Ta hiểu, nhân tính tham lam là chuyện rất thường tình”.





Mộc Nguyên nhìn về phía Diệp Quân: “Cho nên công tử đang cược với nhân tính của Võ Tông à?”



Diệp Quân lắc đầu: “Ta không phải đang cược”.



Mộc Nguyên thắc mắc: “Thế thì là gì?”







Diệp Quân cười nói: “Dù sao chúng ta cũng muốn nhờ vả Võ Tông, nếu đã nhờ vả người khác thì đương nhiên phải cho người khác lợi ích, người khác cũng không nợ chúng ta cái gì, đây là chuyện chúng ta nên làm, về việc bọn họ muốn làm thế nào đó là chuyện của bọn họ”.



Mộc Nguyên nhìn Diệp Quân với nét mặt phức tạp.



Nên làm!



Thật ra dù bây giờ họ bị phong ấn tu vi, nhưng với thực lực của Diệp Quân hiện tại cộng thêm đám cao thủ trong tháp, nếu chiến đầu thì đúng là Võ Tông không thể nào thắng nổi.



Phải biết rằng sau khi dung hợp với Ngao Thiên Thiên, Diệp Quân đã có thể chống lại phong ấn để chiến đấu, nhưng Diệp Quân nói đúng, nếu ngươi muốn nhờ vả người khác thì đương nhiên phải có thái độ và hành động của một người nhờ vả. Ngươi không thể vì người ta có khả năng muốn hại người mà trở mặt với người ta được?



Diệp Quân ngồi xếp bằng xuống, tập trung tinh thần.



Trong suốt hành trình tu luyện, hắn phát hiện cách nhanh nhất để nâng cao thực lực chính là chiến đấu và tu tâm.



Chiến đấu đương nhiên không cần phải nói, chỉ có thông qua những trận chiến sinh tử, ép bản thân đến giới hạn mới có thể đột phá được giới hạn, đạt tới một độ cao khác, còn tu tâm cũng giống như mài dao, phải tự xem xét bản thân mọi lúc, không ngừng nhìn kỹ nội tâm của mình, nhận rõ nội tâm, hàng phục nội tâm.



Chiến đấu là tu luyện thân thể.



Tu tâm là tu luyện linh hồn.







Hai thứ không thể thiếu được thứ nào.















Chân vũ trụ.







Trong một vùng đất tuyết mênh mông ở phía Bắc có một thiếu niên mặc áo bào đen chậm rãi bước đi.







Gió rét gào thét, thiếu niên ngược gió tiến lên.







Thiếu niên này chính là Diệp Khải.







Hiện tại, dưới sự đào tạo của vũ trụ Quan Huyên, cảnh giới của Diệp Khải cũng đã đạt đến Mệnh Vận Đại Đế, là thiên tài yêu nghiệt nhất chỉ đứng sau Diệp Quân, Diệp An và Ngao Thiên Thiên.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.