Chương trước
Chương sau
Nhưng lúc này, Diệp Quân đưa ra một trăm Tổ Nguyên.



Người phụ nữ dừng bước, bà ta xoay người không nhìn Tổ Nguyên kia, mà là nhìn chằm chằm Diệp Quân.



Bốn mắt nhìn nhau.





Người phụ nữ có mặt trái xoan, mắt phượng, ngũ quan rất hoàn mỹ, đặc biệt là mái tóc bạc kia, khiến người phụ nữ trông xinh đẹp hơn. Nhưng bà ta thật sự quá có khí thế, đặc biệt là đôi mắt phượng, khi nhìn chằm chằm người khác sẽ cho người khác một cảm giác bị nhìn thấu.



Diệp Quân đối mắt với bà ta, ánh mắt của hắn bình tĩnh, rất ôn hoà và ung dung.







Khí thế của cao thủ hoàn toàn không thể uy hiếp đến hắn, dù sao thì hắn cũng đã gặp được quá nhiều cao thủ rồi.



Lúc này, người phụ nữ tóc trắng đột nhiên nhìn một trăm Tổ Nguyên trong lòng bàn tay Diệp Quân, sau đó nói: “Ngươi không sợ ta giết ngươi sau đó cướp đi tất cả Tổ Nguyên trên người ngươi sao?”



Diệp Quân thản nhiên nói: “Ta từng suy xét đến chuyện này”.



Người phụ nữ tóc trắng nhìn về phía Diệp Quân, khá là tò mò: “Vậy ngươi còn dám lấy ra nhiều Tổ Nguyên như thế”.



Diệp Quân nghiêm túc nói: “Ta biết tiền bối có thể sẽ vì cám dỗ to lớn mà giết người cướp của, dù sao Tổ Nguyên cũng rất quý giá, nhưng ta có thể lấy ra nhiều Tổ Nguyên như thế trong phút chốc, chắc chắn tiền bối đang nghĩ là ta có nhiều hơn. Đúng như tiền bối đoán, trên người ta thật sự có rất nhiều, nhưng ta vẫn muốn thể hiện thiện chí của ta trước, để tiền bối biết lần này ta đến Võ Tông không phải muốn gây thù chuốc oán với Võ Tông, chỉ muốn mượn truyền thừa của quý tông môn để rời khỏi đây thôi”.



Thiện chí!



Trong lúc đến đây, hắn đã nghĩ đến rất nhiều khả năng, một khả năng trong đó là Võ Tông không chịu được cám dỗ giết người cướp của, cuối cùng hắn và Võ Tông sẽ trở thành kẻ thù không đội trời chung.



Mà dù là thế hắn vẫn muốn thể hiện thiện chí của mình trước.





Chu du bên ngoài, phải đối đãi với mọi người bằng lòng thiện.







Hắn không tin tất cả mọi người đều không có não, động một tý là giết người cướp của.







Người phụ nữ nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Nếu ta thật sự muốn giết người cướp của thì ngươi phải làm sao?”







Diệp Quân bình tĩnh nói: “Khi nãy tiền bối nói muốn một trăm Tổ Nguyên thật ra là muốn ta biết khó mà lui, đúng không?”







Người phụ nữ cười khẽ: “Nhưng ngươi cũng không biết khó mà lui, không đúng, có lẽ là ta đánh giá thấp sự giàu có của ngươi rồi”.







Diệp Quân nghiêm túc nói: “Tiền bối, có phải không thể sử dụng trận pháp kia không?”













Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.