Chương trước
Chương sau
Không thể không nói, hắn khá ghét mấy vị thần ở thời đại Thần Nhất này.



Người nào cũng giỏi làm ra vẻ!



Kiêu căng ngạo mạn, luôn cảm thấy mình hơn người khác.



Lúc này, hắn nghĩ tới chủ nhân bút Đại đạo, hắn chợt cảm thấy tính cách của người này thật sự rất tốt, dù hơi màu mè, nhưng chưa từng ra vẻ thế này.





Đương nhiên hắn không biết sở dĩ chủ nhân bút Đại Đạo khiêm tốn như thế đều là vì bị đánh…



Không cùng quan điểm nói nửa câu cũng nhiều!



Diệp Quân không muốn nói gì thêm với nữ phu tử này nữa, hắn xoay người rời đi.







Mà hắn cũng không nhận thần ấn kia.



Thấy Diệp Quân rời đi, nữ phu tử hơi nhíu mày: “Thần ấn của ngươi”.



Diệp Quân không quay đầu lại: “Nó chọn người, cho nên bây giờ nó là của người”.



Nữ phu tử híp mắt, giọng nói hơi lạnh lùng: “Ngươi biết nó là gì không?”



Diệp Quân vẫn không thèm quay đầu: “Đừng trách ta nói thẳng, nếu ta cần ngoại vật, tuỳ ý lấy ra một thứ vẫn tốt hơn nó gấp trăm lần”.



Hắn cũng không khoác lác.



Kiếm Hành Đạo, kiếm Thanh Huyên, Tiểu Tháp…



Thứ nào không lợi hại hơn thần ấn này chứ?



Ánh mắt nữ phu tử trở nên lạnh như băng: “Ngông cuồng”.



Diệp Quân cũng không nói gì thêm, hắn bước nhanh biến mất ở phía xa.



Với Diệp Quân, gia thế hơn người cũng không phải chuyện đáng để hắn khoe khoang, dù sao bây giờ hắn vẫn còn chưa mạnh lắm.



Nữ phu tử nhìn chằm chằm Diệp Quân biến mất ở phía xa, nhíu chặt mày, một lát sau, bà ta lắc đầu, trong mắt tràn đầy nỗi thất vọng: “Kiêu ngạo, tự ái buồn cười… Thầy, đây là người mà người chọn ư? Không biết nhịn nhục, tự cho là đúng, hắn có gì đáng để có được truyền thừa của người chứ?”



Thất vọng.



Đương nhiên phần nhiều là không cam lòng.



Mấy năm qua, bà ta vẫn luôn trông chừng ở đây, mục đích là vì truyền thừa của Thần Nhất, nhưng bà ta không ngờ truyền thừa của Thần Nhất hoàn toàn không ở đây.







Đương nhiên bà ta cũng không ngờ Thần Nhất lại đưa truyền thừa cho một kẻ yếu như thế.







Hắn dựa vào cái gì chứ?







Nữ phu tử nắm chặt thần ấn trong tay phải, ánh mắt dần trở nên lạnh lùng: “Thầy, lần này đừng trách ta không thể nghe theo ý của người, truyền thừa của người không nên ở trong tay người như thế”.







Dứt lời, bà ta đột nhiên tiến lên một bước.







Ầm!







Diệp Quân phía xa đột nhiên dừng bước, hắn quay đầu, sau đó, nữ phu tử kia đã xuất hiện trước mặt hắn, cùng lúc đó, một khí thế đáng sợ bao phủ lấy hắn.







Thấy cảnh này, Diệp Quân nhất thời nhíu mày.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.