Chương trước
Chương sau
Sức mạnh đáng sợ kia lập tức tan thành mây khói.



Diệp Quân hít sâu một hơi, cả người dễ chịu, nhưng sau đó, đất trời xung quanh chợt có vô số sức mạnh bí ẩn tập trung lại, sau đó sức mạnh bí ẩn kia rơi xuống theo chiều thẳng đứng, chèn ép về phía hắn.



Thấy cảnh này, sắc mặt Diệp Quân hơi thay đổi, hắn mở lòng bàn tay, một thanh ý kiếm phóng lên cao, đỡ lấy sức mạnh đáng sợ kia.



Oanh!





Trên bầu trời của trạch viện, ý kiếm của hắn bị sức mạnh kia trấn áp không thể di chuyển, không chỉ có thể, ý kiếm của hắn còn dần nứt ra.



Thấy cảnh này, Diệp Quân nhíu mày, hắn giẫm chân phải nhảy lên cao.



Một kiếm phá bầu trời.







Bây giờ hắn muốn đối đầu trực diện với sức mạnh phong ấn bí ẩn kia.



Ầm!



Diệp Quân ở chân trời chém một kiếm lên sức mạnh bí ẩn kia, chân trời rung động dữ dội, nhưng ngay sau đó, uy lực phong ấn của sức mạnh bí ẩn chợt tăng lên.



Ầm!



Diệp Quân rơi thẳng xuống đất.



Cùng lúc đó, sức mạnh nguyền rủa ở cách đó không xa chợt xoay người đi về phía căn nhà đá, thấy cảnh này, sắc mặt Diệp Quân trở nên dữ tợn, hắn chắp tay lại, kiếm Hiên Viên chợt bay ra, trong nháy mắt, sức mạnh nguyền rủa vốn muốn xông vào trong nhà đá lập tức bị đánh bay.



Diệp Quân vung tay áo, Tiểu Tháp bay ra, Tiểu Tháp biến thành một tia kim quang, đưa Lâm Bảo Mỹ và bà lão trong nhà đá vào tháp.

Khi bà lão và Lâm Bảo Mỹ được đưa vào trong Tiểu Tháp, uy lực của sức mạnh phong ấn kia chợt tăng lên một lần nữa.



Cảm nhận được điều này, Mộc Nguyên trong cơ thể Diệp Quân vội nói: “Mau sử dụng thần ấn”.



Nếu là trước đây, ông ta sẽ không bảo Diệp Quân sử dụng thần ấn, một khi sử dụng thứ này rất có thể sẽ khiến một đám Nguỵ Thần chủ ý. Nhưng lúc này, Diệp Quân có dùng hay không cũng như nhau. Vì khi nãy Diệp Quân đã vì cứu người mà sử dụng thần ấn rồi.



Nghe thấy lời của Mộc Nguyên, Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại, thần ấn chợt bay vào giữa chân mày hắn.



Oanh!



Một tia thần quang phóng lên cao, chiếu sáng rực bầu trời đêm.



Khi thần quang phóng lên cao, sức mạnh phong ấn bí ẩn kia quanh quẩn xung quanh một lát, sau đó dần tan đi.



Nhưng sau khi sức mạnh đó dần rút đi, đất trời xung quanh chợt xuất hiện vô số luồng khí đục.







Nhìn thấy cảnh này, Diệp Quân sa sầm mặt.







Mộc Nguyên trầm giọng nói: “Là A Nan, ông ta chú ý đến cậu rồi”.







A Nan!







Diệp Quân di chuyển, đi thẳng đến hư không, vừa mới đến, xung quanh hắn chợt xuất hiện rất nhiều hư ảnh.







Sức mạnh nguyền rủa!







Diệp Quân nhìn những sức mạnh nguyền rủa ở xung quanh, giữa chân mày xuất hiện thần ấn, mà khi thần ấn xuất hiện, những sức mạnh nguyền rủa kia lập tức lùi về sau.







Diệp Quân ngạc nhiên nói: “Hình như bọn chúng sợ thần ấn này”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.