Thế nhưng người nấp trong tối lại không hề có chút phản ứng nào.
Thấy thế, ông lão sầm mặt: “Ngươi muốn đối đầu với Hư Pháp Tông ta sao?”
Vẫn không đáp lời.
Thấy thế, sắc mặt ông lão càng trở nên khó coi: “Chuyện hôm nay là do ta xui xẻo, ngươi có dám nói tên tuổi không? Sau này Hư Pháp Tông sẽ tìm đến tận cửa dạy dỗ”.
Nếu không nghe lời hay ý đẹp thì ông ta chỉ đành đe dọa thôi.
Trong bóng tối có giọng nói hỏi: “Hư Pháp Tông ở đâu? Chỉ chỗ cho ta đi”.
Câu nói này như có ma lực, ông lão vô thức chỉ về phía bên phải.
Trong một dãy núi cách đó cả ngàn vạn dặm, một thanh kiếm bỗng từ trên trời rơi xuống, ngay sau đó cả đỉnh núi biến thành tro bụi.
Biến mất cùng với nó, còn có Hư Pháp Tông – một tông môn lánh đời trong dãy núi.
Hư Pháp Tông: “…”
Trước trấn nhỏ.
Diệp Quân nhìn bầu trời, mặt đầy vẻ ngờ vực, ông lão lúc nãy bị kiếm quang đưa đi rồi.
Vì tu vi bị phong ấn nên hắn không nhìn thấy đối phương bị đưa đi đâu.
Vẻ mặt Diệp Quân bỗng trở nên hơi nghiêm trọng, vì hắn bỗng nhận ra nơi này khá nguy hiểm.
Người nào đi vào đây thì tu vi sẽ bị phong ấn, nhưng tu vi của người bản địa lại không bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3306775/chuong-2812.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.