Chương trước
Chương sau
Diệp Quân siết chặt ý kiếm, không nói gì.



Vương Ám nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Dám giết sáu người nhà họ Vương của ta, ta nghĩ chắc là ngươi có chỗ dựa, ta khá tò mò rốt cuộc chỗ dựa của người thế nào mà lại dám bảo ngươi giết người nhà họ Vương, nói ta nghe thử xem?”



Ngay lúc nhìn thấy Diệp Quân, thật ra ông ta tò mò thật.



Vì Diệp Quân còn rất trẻ.





Trẻ tuổi như thế mà lại có thực lực mạnh, chắc chắn người đứng phía sau đó không đơn giản, thế nên ông ta muốn biết người đứng sau Diệp Quân là ai.



Diệp Quân nhìn Vương Ám, sau đó nói: “Đằng sau ta chẳng có ai cả”.



Vương Ám khẽ cười: “Không muốn nói à?”







Diệp Quân cười nói: “Đằng sau ta có người vô địch”.



Vương Ám nhướng mày: “Hù dọa ta à?”



Diệp Quân cạn lời, nói cái đầu ông ấy.



Ta nói dối thì ông không tin, nói thật ông vẫn không tin.



Lúc này Vương Ám hất tay: “Nếu ngươi không muốn nói thì đừng nói, dù sao lát nữa đánh ngươi thì chắc chắn sẽ có người xuất hiện, ta biết hết mánh khóe của các ngươi”.



Nói xong, ông ta bỗng tiến đến trước, sắc mặt Diệp Quân thay đổi, vung kiếm lên chém.



Vô số kiếm ý lao ra.



Ầm!



Vô số kiếm quang bỗng bị vỡ nát, Diệp Quân bị chấn động lùi về sau, trong lúc đó Vương Ám bỗng bay lên không trung, tay phải ông ta vung lên, sau đó hất mạnh xuống.



Thời không trên đỉnh đầu Diệp Quân bỗng nứt ra, ngay sau đó một bàn tay cực lớn bỗng rơi xuống như thể muốn nghiền nát cả tinh hà này, cực kỳ khủng khiếp.



Tổ Cảnh.



Sắc mặt Diệp Quân vô cùng nghiêm trọng, thực lực của Vương Ám mạnh hơn cường giả cảnh giới Thiên Quân trước đó rất nhiều, đã hơn hẳn hắn hiện giờ.



Diệp Quân không dám nương tay, dù sao xung quanh vẫn còn mười hai cường giả cảnh giới Đế Quân, hắn thầm nói: “Thiên Thiên”.



Ầm!







Khí tức đáng sợ bỗng phóng ra từ trong người hắn, thoáng chốc đã biến thành kiếm quang lao lên trời, chém về phía bàn tay khổng lồ đó.







Rầm!







Nhát kiếm này khiến bàn tay khổng lồ bị đứt, Diệp Quân biến thành kiếm quang chém về phía Vương Ám.







Thấy Diệp Quân giết đến, Vương Ám cười nói: “Hay đấy”.







Ông ta bỗng xòe tay ra, sau đó nắm lại, thời không Tuế Nguyệt và vũ trụ tinh thần vô tận xuất hiện, ngay sau đó ông ta tung ra một quyền.

















Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.