Tả chủ giáo nhìn sang, nghe đối phương giải thích: “Từ đầu đến giờ, người này vẫn luôn bình chân như vại, tâm lặng như nước. Kiếm đạo của hắn... rất tĩnh lặng. Đại Đạo tối giản cũng chỉ thế này mà thôi, kiếm đạo của hắn đang ở trên đường đơn giản hóa rồi. Ở tuổi này mà có thể làm được như vậy, thật sự không đơn giản”.
Tả chủ giáo hạ giọng: “Đã cho người điều tra nhưng không được gì”.
Hữu chủ giáo lắc đầu: “Không cần thiết. Chúng ta không điều tra được những thiên tài này, càng đừng nói chi khống chế họ. Chỉ có thể cùng họ kết thiện duyên, ngoài ra đừng làm gì khác”.
Tả chủ giáo ngoài miệng không phản đối nhưng trong lòng cũng không đồng tình, tuy vậy cũng không mở miệng nói gì.
Thiên tài yêu nghiệt đến đâu đi nữa cũng nào có thể so sánh với học viện Thần?
Trong khi Viện trưởng của họ có thể sánh vai với thần linh, chưa kể nội tình trong học viện cũng không hề thua kém năm gia tộc hậu duệ của Thần Đế.
Chỉ là một gã thanh niên, có là thiên tài đến mấy thì làm sao có thể chống lại học viện Thần?
Nhưng ông ta không mở miệng phản đối, bởi vì Hữu chủ giáo là người có quyền lực lớn nhất một khi Viện trưởng không có mặt.
Trên đài luận võ.
Sắc mặt Mục Vân đanh lại sau khi bị Diệp Quân đẩy lui, sau đó nhận ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3306727/chuong-2764.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.