Bảo vật mà Thần Nhất để lại đều ở trong đại điện này.
Khi nhìn thấy đại điện này, vẻ mặt Mộc Nguyên trở nên phức tạp: “Thần Nhất Điện”.
Diệp Quân nhìn Mộc Nguyên, Mộc Nguyên khẽ nói: “Là đại điện chuyên dùng để tu luyện của Thượng Thần vào năm đó, người ngoài không được đi vào…”
Diệp Quân bước đến chỗ đại điện, nhưng Mộc Nguyên lại đứng tại chỗ.
Diệp Quân nhìn Mộc Nguyên, Mộc Nguyên do dự rồi nói: “Ta không vào đâu”.
Diệp Quân khó hiểu: “Tại sao?”
Mộc Nguyên trầm giọng nói: “Thượng Thần Thần Nhất từng nói người ngoài không được phép vào”.
Diệp Quân lắc đầu: “Vào trong đi, bên trong có vài thứ ta không hiểu lắm, muốn hỏi ông”.
Nói rồi hắn bước vào đại điện.
Dĩ nhiên Diệp An sẽ không quan tâm Thượng Thần gì đó, cô ấy cũng đi vào trong, với cô ấy, đồ của đệ đệ cũng là đồ của mình.
Đều là người một nhà.
Có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia.
Tội nữ không nghĩ quá nhiều, cũng đi vào trong đại điện.
Mộc Nguyên do dự một lúc, sau đó đi theo.
Ông ta cũng muốn xem những bảo vật mà Thượng Thần từng để lại.
Đại điện không lớn, trong điện là đủ loại sách thần, hệt như một hiệu sách.
Diệp Quân bước đến trước một giá sách trong đó, cầm một quyển cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3306705/chuong-2742.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.