Chương trước
Chương sau
Linh của thần ấn lạnh lùng nói: “Ngươi là do chủ nhân chọn, không phải ta”.



Diệp Quân bèn thong dong nói: “Chủ nhân của ngươi đã biến mất, hiện giờ ngươi được tự do”.



Linh của thần ấn trầm mặc.



Diệp Quân tiếp tục nói: “Tỷ đệ ta với ngươi không thù không oán, cũng không muốn kết thù hận với ngươi, vì thế, nếu ngươi thật lòng không muốn đi cùng chúng ta cũng không vấn đề gì, ngươi có thể tự do rời đi”.





Linh của thần ấn chăm chú nhìn Diệp Quân: “Ngươi có biết năm xưa đám ngụy thần kia đã tranh ta đến long trời lở đất thế nào không?”



Diệp Quân lắc đầu: “Ta không cho rằng thần ấn mới là thứ đại biểu cho Thượng Thần mới, ta cũng không cho là không có thần ấn thì ta đây không thể sáng lập một trật tự mới”.



Mộc Nguyên đứng bên thoáng liếc nhìn Diệp Quân, đáy mắt lóe lên một tia kinh ngạc.







Tội nữ cũng chăm chú nhìn Diệp Quân.



Linh của thần ấn trầm mặc một lát mới nói: “Ta đi theo ngươi”.



Diệp Quân nghi hoặc: “Vì sao?”



Linh của thần ấn nhìn hắn: “Ta tin tưởng quyết định của chủ nhân”.



Nói xong, cô ta hóa thành một tia sáng, phóng lên cao.



Ầm!



Vùng tinh không trên đỉnh đầu mọi người chợt xuất hiện một vòng xoáy sáng màu vàng kim.



Diệp Quân kinh ngạc nhìn, nhưng cũng vào lúc này, trong vòng xoáy nọ bỗng truyền ra những tiếng kêu thảm thiết.



Mộc Nguyên vội nói: “Đó là tiếng của Thần Đồ”.



Nói đến đó, ông ta mỉm cười: “Thật đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn”.



Giây lát sau, khoảng không phía trên đám người chợt xuất hiện một luồng sáng, ngay sau đó, giọng linh của thần ấn từ trong đó vẳng ra: “Lên đi”.



Mọi người cùng phóng mình lên cao, tiến vào bên trong luồng sáng.



Chẳng mấy chốc, họ đã xuất hiện trên bờ vực thẳm.



Ra được rồi!







Diệp Quân hít sâu một hơi. Linh của thần ấn xuất hiện trước mặt hắn, trong tay còn nắm một bức họa.







Diệp Quân hỏi: “Đó là Thần Đồ?”







Linh của thần ấn hừ lạnh một tiếng, vẻ như không muốn đáp lời.







Song cô ta chợt nghĩ, hiện giờ mình đã thành người dưới trướng kẻ này, vẫn nên lịch sự cung kính một chút thì hơn. Vì thế, cô ta khẽ gật đầu một cái, ném thần đồ cho Diệp Quân.







Diệp Quân nhận thần đồ, quan sát một chốc rồi hỏi: “Thu phục nó bằng cách nào?”







Linh của thần ấn đáp: “Ta theo ngươi, dĩ nhiên nó sẽ nghe lời ngươi”.







Diệp Quân cười bảo: “Có người nói, ở thời đại Thần Nhất có bốn chí bảo, ngươi là lão đại của bọn chúng phải không?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.