Chương trước
Chương sau
Cần nhớ một điều, năm đó linh của thần ấn có địa vị cực cao trong Thần Điện, có thể nói, trừ Thần Nhất, cô ta hoàn toàn chẳng thèm để mắt bất cứ ai, đám cường giả trong Thần Điện khi ấy không một ai dám làm mất lòng cô ta, bởi cô ta do chính Thần Nhất sáng tạo ra.



Nhưng vào lúc này, hai tỷ đệ kia đang hợp lực hành hung ngược đãi linh của thần ấn.



Mộc Nguyên nhìn hai tỷ đệ đang hăng say đánh, sắc mặt có vẻ phức tạp.



Bởi ông ta đã phát hiện, hai tỷ đệ này ngay từ đầu đã không hề coi linh của thần ấn ra gì.





Đây là gia đình kiểu gì thế?



Gia đình kiểu gì mà người trong nhà đều chẳng coi linh của thần ấn ra gì…



Mẹ kiếp!







Thật là quá đáng.



Tất nhiên, bên cạnh sự choáng váng, ông ta cũng cảm thấy vô cùng may mắn, may mà ông ta đã chọn đúng phe.



Đi theo ai lập nghiệp, nhất định phải chọn cho chính xác, theo người có tiền đồ, mình mới có tương lai.



Tội nữ đứng bên chứng kiến cảnh đó, sắc mặt cũng trở nên hết sức phức tạp, đồng thời cũng vô cùng khiếp sợ.



Hai tỷ đệ này hoàn toàn không để mắt gì đến thần ấn cả, ngay cả lúc trước gặp Thần Nhất cũng vậy, thái độ vẫn luôn thong dong bình tĩnh, thoải mái tự nhiên.



Đó chính là Thần Nhất đấy!



Tội nữ cũng đang hết sức tò mò về thân phận của Diệp Quân.



Bên kia, hai tỷ đệ đã ngừng tay, mà linh của thần ấn cũng bị đánh đến mức thân thể bắt đầu trở nên hư ảo hẳn đi.



Linh của thần ấn trừng mắt nhìn chằm chằm hai tỷ đệ Diệp Quân: “Nếu không phải do thực lực của ta còn chưa khôi phục, hai người các ngươi…”



Nói đến đó, cô ta đột nhiên hấp tấp lùi về phía sau cả nghìn trượng, bởi vì cô ta nhìn thấy Diệp An đã siết nắm đấm.



Diệp Quân liếc nhìn linh của thần ấn một cái, nói ngắn gọn: “Từ nay, ngươi được tự do”.



Dù sao thì bảo vật trong thần ấn đã bị hắn lấy hết, bỏ vào Tiểu Tháp rồi, thần ấn này với hắn mà nói, có cũng được, không có cũng chẳng sao.



Có bảo vật gì, để ở chỗ Tháp gia đương nhiên phải an toàn hơn chỗ khác.







Tất nhiên, cũng phải đề phòng Tháp gia tham ô.







Tiểu Tháp: “…”







Nghe Diệp Quân nói thế, linh của thần ấn sửng sốt cả người, ý là sao? Người này, nói không cần mình nữa?







Diệp Quân nói xong liền kéo tay Diệp An rời đi.







Thấy thế, Mộc Nguyên cùng hai vị thần tướng chỉ chần chừ giây lát liền cất bước đi theo.







Tội nữ nhìn về phía linh của thần ấn còn đang ngây người ở nơi xa, lắc lắc đầu, cũng đi theo đám người Diệp Quân.







Vị linh của thần ấn này quá coi trọng bản thân rồi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.