Chương trước
Chương sau
Diệp Quân đang nhìn về phía hai vị thần tướng, nói: “Hai vị hàng năm cũng nhận mỗi người 100 luồng tổ nguyên”.



Nghe thấy thế, hai vị thần tướng đồng loạt gập người thi lễ thật sâu: “Cảm tạ”.



Diệp Quân cười cười, nhìn sang phía tội nữ, tội nữ trầm ngâm một hồi rồi quả đoán nói: “Ta cũng nguyện đi theo ngươi”.



Cô ta muốn cải biến Tội Giới, để cải biến Tội Giới, chỉ có thể dựa vào người trước mặt đây.





Người này chính là người thừa kế duy nhất của đạo thống Thần Nhất, nếu hắn đứng về phía Tội Giới, nhất định sẽ là một sự cổ vũ cực lớn dành cho chúng sinh trong Tội Giới.



Chẳng phải các người nói bọn ta là tội đồ sao?



Chẳng phải các người nói bọn ta là kẻ phản bội Thượng Thần sao?







Nhìn đi, người thừa kế của Thượng Thần đứng về phía bọn ta cơ mà.



Bởi vậy, vì Tội Giới, cô ta chỉ có một lựa chọn là đứng về phía Diệp Quân.



Nếu không đứng vào hàng ngũ của Diệp Quân, chỉ e họn họ đời đời đều không thể thoát thân, bởi Thần Nhất đã hoàn toàn biến mất rồi.



Nghe tội nữ nói thế, Diệp Quân khẽ gật đầu rồi quay sang phía Diệp An.



Diệp An chau mày, tay nắm chặt lại.



Diệp Quân vội nói ngay: “Tỷ, của đệ cũng là của tỷ, chỉ cần tỷ muốn, đệ cho tỷ hết”.



Tội nữ thấy thế, chỉ biết lắc đầu cười.



Đây liệu có phải là hiện tượng áp chế từ huyết mạch mà người ta hay nói đến không nhỉ.



Nghe Diệp Quân nói vậy, Diệp An mới từ từ thả lỏng tay rồi nói: “Không phải ta thèm muốn tổ mạch của đệ, ta làm thế là vì sợ đệ phá sản, trước cứ bỏ sang chỗ ta tồn trữ, sau này đệ lớn lên, ta sẽ trả lại cho”.



Diệp Quân: “…”



Mọi người: “…”



Cuối cùng, Diệp Quân đưa cho Diệp An hai tổ mạch, hắn muốn đưa tận bốn tổ mạch nhưng Diệp An chỉ nhận hai.



Diệp Quân cũng hơi bất ngờ về điều đó.







Lát sau, đám người rời khỏi đại điện, Diệp Quân nhìn về phía chân trời, rồi quay sang nói với ông lão tóc bạc: “Tiền bối, ta nên xưng hô với ông thế nào?”







Ông lão đáp: “Ta là Mộc Nguyên”.







Diệp Quân gật đầu: “Mộc Nguyên tiền bối, hiện giờ chúng ta đang ở trong Thần Đồ, làm thế nào mới có thể ra ngoài được?”







Mộc Nguyên nhìn quanh rồi trầm giọng: “Thần Đồ này có linh, hiện giờ cậu đã là người thừa kế của Thượng Thần, có thể thử thu phục nó xem sao”.







Diệp Quân gật đầu, đưa mắt nhìn quanh bốn phía rồi cất tiếng gọi: “Linh của Thần Đồ, ra đây nói chuyện đi”.







Xung quanh không có bất kì động tĩnh nào.







Diệp Quân chau mày, nhìn Mộc Nguyên. Mộc Nguyên trầm ngâm một lát rồi đề nghị: “Đánh một trận đi”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.