Chương trước
Chương sau
Lúc này, Diệp An dường như cảm nhận được ý đồ của Diệp Quân, cô ấy chợt hỏi: “Đệ đến đây không phải để săn giết yêu thú à?”



Khoảng thời gian này họ xuyên qua núi non bao la, gặp một số yêu thú cực kỳ mạnh, nhưng Diệp Quân luôn chọn đi đường vòng.



Hơn nữa Diệp Quân còn bảo Tiểu Tháp che giấu khí tức của họ.



Diệp Quân gật đầu: “Tội Giới này cũng có một vị Thần, nhưng Tội Vương lại nói vị thần này là Ác Thần…”





Nói rồi hắn ngẩng đầu nhìn về phía cuối tầm mắt, nhẹ giọng bảo: “Lịch sử năm xưa chắc chắn không đơn giản”.



Diệp An nhìn Diệp Quân: “Đệ có hứng thú với lịch sử đó?”



Diệp Quân cười: “Đúng”.







Diệp An bình tĩnh nói: “Hỏi chủ nhân bút Đại Đạo là tốt nhất”.



Diệp Quân lắc đầu cười: “Đệ thấy chủ nhân bút Đại Đạo cũng có điều giấu chúng ta”.



Hắn và chủ nhân bút Đại Đạo là quan hệ hợp tác, nhưng hắn biết chủ nhân bút Đại Đạo cũng có bí mật. Đương nhiên đây cũng là điều bình thường.



Lúc này Diệp Quân chợt quay đầu nhìn về phương xa, phía cuối tầm mắt loáng thoáng có thể thấy một tòa thành cổ.



Diệp Quân suy nghĩ rồi bảo: “Tỷ, chúng ta đổi trang phục đi”.



Nói xong hắn lấy hai chiếc áo choàng đen ra.



Hai tỷ đệ thay trường bào xong thì tới thành cổ, không biết thành cổ này đã có từ bao giờ, tường thành đã trở nên trắng xóa, bên trên loáng thoáng còn có thể thấy một ít văn tự cổ.



Sau khi hai tỷ đệ vào thành, Diệp Quân nhìn quanh, tòa thành hơi vắng vẻ, mặc dù trên đường có người nhưng rất ít, cũng đều là người tu luyện.



Hai tỷ đệ chậm rãi đi trên đường, người trên đường đều rất cảnh giác với họ.



Chẳng mấy chốc hai người đã đến trước thần điện, trong điện có một bức tượng thần không có mặt.



Nhìn thấy bức tượng thần vô diện này, Diệp Quân hơi nhíu mày, nơi này mà cũng cung phụng tượng thần vô diện ư?



Từ một góc nhìn nào đó, tượng thần vô diện tương đương với Thần Nhất.



Rõ ràng là Tội Giới cũng tôn Thần Nhất làm Thần.







Lúc này một ông lão bỗng từ từ bước ra từ trong thần điện, ông ta mặc trường bào màu đen, tay phải chống gậy, lưng hơi gù.







Ông lão áo đen nhìn hai tỷ đệ Diệp Quân, ánh mắt không mấy thân thiện: “Vì sao không lễ bái?”







Diệp Quân nhìn ông lão áo đen, cười nói: “Thượng Thần Thần Nhất từng nói, vị Thần trong lòng mỗi người nên là chính mình. Nếu đã là chính mình thì tại sao phải lễ bái chính mình?”







Nghe Diệp Quân nói thế, ông lão áo đen hơi giật mình, ông ta quan sát hai người rồi hỏi: “Ngươi là ai?”







Diệp Quân không trả lời mà cùng Diệp An quay người rời đi.

















Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.