Chương trước
Chương sau
Người như thế hoàn toàn không nằm trong Đại Đạo.



Không thể không nói, Diệp Quân thấy khá tò mò với thiên tài biến số này, hơn nữa hình như trong Thần Viện cũng có người như thế.



Khi nào có cơ hội phải làm quen mới được!



Diệp Quân thôi suy nghĩ, tiếp tục đọc sách.



Dù hắn có thể hấp thu kiến thức trong sách một cách nhanh chóng, nhưng thật sự có quá nhiều sách, vì thế Diệp Quân đã mất mấy ngày để đọc sách, hắn muốn vào trong Tiểu Tháp đọc, nhưng những thần tịch này chỉ có thể đọc chứ không thể mang đi.





Hắn cũng không muốn để lộ thần vật nghịch thiên như Tiểu Tháp ở nơi này.



Đến một ngày, Diệp An đột nhiên tiến vào, cô ấy đi tới trước mặt Diệp Quân: “Đi đến Tội Giới”.



Diệp Quân hỏi: “Có nhiệm vụ à?”







Diệp An gật đầu.



Diệp Quân buông thần tịch trong tay xuống, sau đó nói: “Đi”.



Dứt lời, hai tỷ đệ rời khỏi học viện Thần.



Trên đường đến Tội Giới, Diệp Quân chợt hỏi: “Tỷ tỷ, tỷ có gặp những thiên tại khác trong Thần Viện không?”



Diệp An lắc đầu.



Diệp Quân hơi nghi ngờ: “Chưa từng gặp luôn sao?”



Diệp An gật đầu: “Thiên tài trong Thần Viện không bị ràng buộc, nên ngoài nhiệm vụ lịch luyện ở Tội Giới mỗi tháng, bọn họ gần như chưa từng xuất hiện”.



Diệp Quân gật đầu: “Hiểu rồi”.



Cũng như hắn mỗi ngày đều ở Thần Học Điện đọc sách, người ngoài muốn gặp hắn e rằng cũng rất khó.



Diệp An chợt nói: “Nơi này không đơn giản, phải cẩn thận một chút”.



Diệp Quân nhìn về phía Diệp An, nét mặt cô ấy rất nặng nề: “Trong học viện có một vài cao thủ rất mạnh, hơn nữa còn có nhiều chỗ rất nguy hiểm”.



Diệp Quân gật đầu: “Đệ biết rồi”.



Diệp An nhìn Diệp Quân, sau đó nói: “Trong Thần Viện có một Kiếm Đạo Viện, nghe nói do Thần Nhất năm đó sáng lập, hơn nữa còn từng để lại một quyển thần điển Kiếm Đạo, sau này đệ có thể đi xem thử”.



Diệp Quân hơi tò mò: “Thần Nhất này còn tu kiếm à?”



Diệp An lắc đầu: “Không rõ, nhưng có lẽ cao thủ như thế sẽ có hiểu biết về tất cả các đạo”.





Diệp Quân gật đầu: “Cũng đúng”.







Lúc này, Tiểu Tháp chợt nhẹ giọng nói: “Ấy… Hơi thở quen thuộc quá…”



“Hơi thở quen thuộc ư?”







Nghe thấy lời của Tiểu Tháp, Diệp Quân nhất thời hơi ngạc nhiên: “Tháp gia, hơi thở quen thuộc gì vậy?”







Tiểu Tháp đáp: “Vào khoảnh khắc khi nãy, ta cảm nhận được một hơi thở quen thuộc”.







Diệp Quân nhìn xung quanh, thần thức trải ra ngoài như một tấm lướt, chẳng mấy chốc, phạm vi mấy triệu dặm xung quanh đã bị bao phủ bởi thần thức của hắn.







Nhưng hắn không phát hiện được gì cả.







Diệp Quân nhíu mày.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.