Diệp Quân nghiêm túc nói: “Rất quý giá đó…”
Nhị Nha lắc đầu: “Không cần”.
Diệp Quân khó hiểu: “Tại sao?”
Nhị Nha bình tĩnh nói: “Quá quý giá, vẫn nên để lại cho ngươi dùng đi”.
Móng vuốt của Tiểu Bạch liên tục vùng vẫy, sau đó chỉ vào Tổ Nguyên đó, đầu nhỏ lắc lư, cũng không biết đang nói gì.
Nhìn vẻ mặt của Tiểu Bạch, Diệp Quân nói: “Nó đang nói gì thế?”
Nhị Nha nói: “Nó nói ngươi tự dùng đi”.
Diệp Quân cười khổ: “Nhị Nha, Tiểu Bạch, cái này thật sự rất quý, đây cũng là thứ duy nhất ta có thể hiếu kính tặng cho hai người”.
Nhị Nha ngẫm nghĩ, sau đó nhìn Tiểu Bạch, cuối cùng hai người miễn cưỡng nhận hai Tổ Nguyên này.
Thấy thế Diệp Quân cảm thấy hơi cạn lời.
Mình tặng nhầm người rồi sao?
Ngay lúc này Tần Quan bỗng nói: “Khởi động trận pháp”.
Rầm!
Một tia tinh quang bỗng rơi xuống từ tinh không, ngay sau đó tinh quang tụ lại thành một trận pháp dịch chuyển cực lớn, đủ để chứa mười mấy vạn người.
Diệp Quân bước đến cạnh Tần Quan, sau đó nói: “Mẹ, bây giờ Quá Khứ Tông có động tĩnh gì không?”
Tần Quan cười nói: “Dĩ nhiên là có, chắc chắn chúng sẽ không ngồi không đợi chết”.
Diệp Quân nhìn Tần Quan: “Chúng ta nắm chắc mấy phần thắng trong trận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3306641/chuong-2678.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.