Tần Quan chậm rãi đứng lên, tuyên bố: “Ngay bây giờ”.
Ngay bây giờ.
Chủ nhân bút Đại Đạo liếc nhìn Tần Quan rồi gật đầu: “Được”.
Dứt lời, ông ta quay người ra cửa điện.
Diệp Quân vội bước tới kéo chủ nhân bút Đại Đạo lại, rối rít kêu: “Chờ chút, chờ chút đã”.
Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn hắn, vẻ rất đề phòng: “Có việc gì?”
Diệp Quân nghiêm túc bảo: “Là như vầy, trước kia, để thoát khỏi khốn cảnh, ta đã lấy danh nghĩa của ông để công bố một vài lệnh treo thưởng, lấy tổ nguyên làm…”
Sắc mặt chủ nhân bút Đại Đạo tức thì thay đổi: “Không có, không có, một cái cũng không có”.
Diệp Quân cười khổ: “Tiền bối, ít nhiều gì cũng phải cho một tẹo mới được, nếu không, danh tiếng của hai ta coi như hỏng hết”.
Chủ nhân bút Đại Đạo trừng mắt nhìn Diệp Quân: “Sao cậu lại lấy danh nghĩa của ta để công bố cái lệnh treo thưởng khỉ gió gì chứ? Sao không tự dùng danh nghĩa của chính cậu đi?”
Diệp Quân đường hoàng nói: “Dùng danh nghĩa của ta thì không ai tin”.
Khóe miệng chủ nhân bút Đại Đạo hơi giật nhẹ.
Diệp Quân kéo ông ta ra ngoài điện, nói: “Tiền bối, ít nhiều gì cũng cho chút đi mà”.
Chủ nhân bút Đại Đạo lắc đầu: “Tổ nguyên quá quý giá, ta không có”.
Diệp Quân nghiêm mặt: “Tiền bối,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3306631/chuong-2668.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.