Người đàn ông áo xanh ha hả cười lớn: “Chuyện cháu ta gây ra, cứ để mình ta gánh chịu đi”.
Nghe vậy, Điện Tông khẽ cười một tiếng: “Ngươi có biết ta đang đợi ai không?”
Người đàn ông áo xanh lắc đầu: “Không biết”.
Điện Tông đang định nói thì người đàn ông áo xanh đã chặn lại: “Là ai cũng thế cả thôi”.
Điện Tông nheo nheo, đáy mắt lóe một tia âm trầm lạnh lẽo: “Ngông cuồng quá đấy”.
Dứt lời, lão ta đột nhiên bước tới, lật lòng bàn tay, một luồng thần quang cực nóng chợt bắn ra, phóng thẳng về phía người đàn ông áo xanh.
Người đàn ông áo xanh nhăn mày: “Kém cỏi thế thôi?”
Nói đoạn, ông ấy phất tay áo một cái.
Ầm!
Luồng thần quang cực nóng kia bị nghiền nát.
Thấy thế, Điện Tông tức thì sửng sốt: “Cũng có chút bản lĩnh đấy”.
Người đàn ông áo xanh: “…”
Điện Tông không dám tiếp tục coi nhẹ, lão ta nhún người, phóng thẳng tới chân trời, hai tay giương lên, miệng lầm bầm niệm mấy chú ngữ cổ xưa.
Ầm!
Chú ngữ được phát ra, lại một luồng thần quang từ trong thân thể lão ta phóng lên, thần quang lao thẳng vào không trung sâu thẳm, nơi đó bỗng có một lối đi sáng màu vàng kim mở ra, khi lối đi màu vàng kim xuất hiện, một hơi thở cổ xưa từ sâu bên trong thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3306618/chuong-2655.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.