Vì ngoài Diệp Huyên, Diệp Quân chính là người thân nhất của họ.
Người thân.
Nghe Thiên Mệnh Váy Trắng nói thế, Diệp Quân cảm thấy như có một lòng nước ấm chảy vào lòng.
Đến bây giờ các vị cô cô đều đối xử rất tốt với hắn.
Ngay lúc này Thiên Mệnh Váy Trắng bỗng nói: “Chúng ta sắp đến rồi”.
Nghe thế Diệp Quân không suy nghĩ nữa, hắn nhìn phía xa, cảm thấy có chút mong đợi, dĩ nhiên vẫn có lo lắng.
Chân tỷ.
Cũng không biết bây giờ tỷ ấy thế nào rồi.
Một trăm năm!
Mình có thể trở nên vô địch trong một trăm năm sao?
Quá Khứ Tông sẽ cho mình một trăm năm sao?
Diệp Quân nhắm mắt lại.
Áp lực trước giờ rất lớn.
Thiên Mệnh Váy Trắng nhìn Diệp Quân, cảm thấy không nỡ nhẫn tâm.
Bà ấy biết Diệp Quân đang chịu rất nhiều áp lực, hơn nữa áp lực cực kỳ lớn, nhất là khi mấy người cha của hắn bắt đầu giấu hắn, mặc dù bà ấy không tán thành cách làm này nhưng cũng không có cách nào khác, hiện giờ đây có thể là cách tốt nhất.
Dù sao thời gian của mọi người không còn nhiều.
Lúc này Diệp Quân bỗng nói: “Cô cô, hiện giờ cảnh giới cao nhất mà con tiếp xúc là Mệnh Vận Đại Đế, trên nữa là cảnh giới gì?”
Thiên Mệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3306589/chuong-2626.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.