Hắn không thể làm phật lòng người khác được.
Để cha làm thì tốt hơn!
Có cha để làm gì?
Để gánh tội thay hắn!
Lúc này, Đồ nói: “Để Thanh Thanh dẫn con đi đi”.
Diệp Thanh Thanh hừ một tiếng: “Thôi! Tiểu Thất muội dạy hắn đi! Hắn thích dịu dàng hơn”.
Diệp Quân không dám nói gì.
Lúc này nói gì cũng sẽ chết.
Thiên Mệnh Váy Trắng cười nói: “Tên thằng nhóc này hơi nghịch ngợm, nên để Thanh Thanh dạy dỗ thì tốt hơn, ta dạy sẽ chiều hư hắn mất”.
Nghe vậy Diệp Quân liếc nhìn Thiên Mệnh Váy Trắng.
Phải nói rằng trong số những vị cô cô, người dịu dàng nhất là vị cô cô váy trắng này.
Thanh Khưu cô cô cũng dịu dàng, nhưng hắn chưa tiếp xúc nhiều với Thanh Khưu.
Diệp Thanh Thanh nhìn ánh mắt của Diệp Quân, nói: “Tiểu Thất, hắn rất thích người dịu dàng như muội, muội dạy hắn đi!”
Tiểu Thất và Đồ nhìn nhau, lắc đầu cười.
Sao hai cô cháu này vẫn hay cãi nhau vậy à?
Diệp Quân nói: “Thế này đi, mỗi vị cô cô sẽ dạy con một thời gian, con cũng muốn học cùng ba vị cô cô”.
Nghe Diệp Quân nói vậy, Thiên Mệnh Váy trắng cười nói: “Ý kiến này cũng không tệ”.
Đồ gật đầu: “Được”.
Diệp Thanh Thanh nhìn Diệp Quân, không nói gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3306582/chuong-2619.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.