Người đàn ông trung niên thay đổi sắc mặt, trong lòng hơi khiếp sợ, mẹ kiếp, tên này vừa gặp mặt đã tặng Tổ Nguyên rồi?
Thấy cảnh này, Nhị Nha bĩu môi, ông cháu này đang tán gái.
Tần Quan nhìn Diệp Quân, bà ấy cười khẽ, trong nụ cười còn chứa đựng sự bất đắc dĩ.
Bà ấy có thể cảm nhận được thật ra Diệp Quân không có ý đồ gì cả, hắn chỉ muốn cảm ơn sự giúp đỡ của cô gái trước mắt mà thôi.
Nhưng hắn không biết rằng hành động thế này rất dễ lấy được thiện cảm của phụ nữ.
Cũng giống như ở thế giới bình thường, nếu một người đàn ông hào phóng khác thường thì chắc chắn cũng sẽ được phụ nữ thích.
Mà bây giờ linh khí quý giá nhất trong thiên địa, thằng nhóc này cũng nói tặng là tặng!
Điều này đã không đơn giản là hào phóng nữa rồi.
Mà là vô cùng hào phóng!
Lúc này, Dạ Nam Tình cũng thấy rất ngạc nhiên, cô ta nhìn về phía Diệp Quân: “Cho ta ư?”
Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.
Dạ Nam Tình nhìn hắn: “Tại sao?”
Diệp Quân cười nói: “Lúc trước nếu không nhờ Nam Tình cô nương ra tay giúp đỡ, e rằng ta đã chết từ lâu rồi, so với ơn cứu mạng, Tổ Nguyên này có là gì đâu”.
Nhưng Dạ Nam Tình lại lắc đầu: “Không có ta, ngươi vẫn có thể rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3306513/chuong-2550.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.