Dứt lời, bà ấy thoáng dừng lại, sau đó nói tiếp: “Có lẽ chỉ mỗi người kia của Quá Khứ Tông là biết được gì đó!”
Một trăm tỷ năm trước!
Diệp Quân hỏi: “Cha từng đi rồi sao?”
Tần Quan gật đầu: “Từng đi, nhưng vì một vài lý do đặc biệt nên ông ấy cũng không tiếp tục đi sâu vào”.
Diệp Quân hơi tò mò: “Lý do gì cơ?”
Tần Quan đáp: “Cô cô váy trắng của con!”
Diệp Quân nhìn Tần Quan, không nói gì.
Hắn biết cha và cô cô váy trắng đã đi sống lại kiếp khác rồi.
Tần Quan nhẹ giọng nói: “Có lẽ cô cô váy trắng của con sắp làm chuyện lớn đấy”.
Diệp Quân nghi ngờ: “Chuyện lớn gì?”
Tần Quan lắc đầu: “Không biết, mẹ chỉ biết thứ duy nhất khiến bà ấy lưu luyến bây giờ chính là cha của con, cha con cũng mong bà ấy không đi theo hướng cực đoan…”
Diệp Quân híp mắt: “Đừng nói là cô cô váy trắng muốn…”
Nói đến đây, hắn không tiếp tục nói hết nữa.
Tần Quan gật đầu: “Có lẽ là vậy, cha con vì không muốn bà ấy làm thế nên chỉ có thể nghĩ cách giữ chân bà ấy, nếu không một khi bà ấy làm bậy thì thật sự quá đáng sợ”.
Làm bậy!
Diệp Quân im lặng.
Đúng thế, nếu cô cô váy trắng làm bậy thì có lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3306509/chuong-2546.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.