Diệp Quân nhìn ông lão áo trắng: “Được”.
Ông lão áo trắng nhìn thẳng vào Diệp Quân: “Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả giết cậu cũng vì muốn bất tử, bọn họ làm vậy thì có lỗi gì?”
Diệp Quân hỏi ngược lại: "Vậy tất cả chúng sinh có lỗi gì?"
Ông lão mặc áo trắng cười nói: "Đại Đạo Đại Nghĩa... được, vậy ta hỏi thêm một câu, nếu tuổi thọ của người phụ nữ bên cạnh cậu sắp hết, xin hỏi liệu cậu có còn dùng trật tự để trấn áp bà ấy không?"
Diệp Quân cau mày.
Diệp Thanh Thanh liếc nhìn ông lão áo trắng, nhưng không lên tiếng.
Ông lão áo trắng cười nói: "Do dự rồi à?"
Diệp Quân im lặng.
Ông già áo trắng lại hỏi: "Bây giờ những Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả không thân thích gì với cậu, đương nhiên cậu sẽ không có chút đồng tình và thương hại nào với bọn họ. Nhưng nếu một ngày nào đó, tuổi thọ của những người thân bên cạnh cậu cũng cạn kiệt, lúc đó, cậu vẫn sẽ công chính nghiêm minh như cũ chứ?”
Diệp Quân suy nghĩ, sau đó nói: "Tiền bối, ta là người yếu nhất trong gia tộc”.
Ông lão áo trắng cười nói: "Đừng lảng tránh câu hỏi của ta”.
Diệp Quân nhìn ông lão áo trắng, không đáp lời.
Ông lão áo trắng nhìn Diệp Quân: “Ví dụ nếu tuổi thọ của người phụ nữ bên cạnh sắp hết, bà ấy sẽ biến thành cát bụi, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3306316/chuong-2353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.