Diệp Quân suy nghĩ, sau đó nói: "Vậy cô tu luyện đi!"
Công năng đảo ngược thời gian rất trân quý, nhưng đối với hắn mà nói thì không sao cả, dù sao cô cô, cha, ông nội vẫn còn, Chân tỷ cũng còn...
Lần tới khi gặp lại họ, bảo họ làm lại từ đầu là được.
Dạ Nam Tình nhìn Diệp Quân: “Ngươi đồng ý thật à?"
Diệp Quân gật đầu: “Cô tu luyện đi!"
Dạ Nam Tình đi tới trước mặt Diệp Quân: “Ngươi biết tháp này trân quý thế nào không?"
Diệp Quân gật đầu: “Ta biết”.
Dạ Nam Tình khó hiểu: “Vậy mà ngươi còn cho ta mượn hả?"
Diệp Quân không vui đáp: “Nam Tình cô nương, cô đang dài dòng gì vậy? Muốn tu luyện thì nhanh lên!"
Dạ Nam Tình nhìn chằm chằm Diệp Quân một lúc, khi thấy người đàn ông này không hề nói dối, vẻ mặt của cô ta đột nhiên trở nên phức tạp, lòng tham dần dần biến mất, cô ta lắc đầu thở dài: “Ngươi thật giống đứa con trai ngu ngốc của gia đình địa chủ. …”
Diệp Quân: "? ? ?"
Đứa con trai ngu ngốc của gia đình địa chủ ư?
Cái quái gì vậy?
Diệp Quân sa sầm mặt mày!
Hắn định nói gì đó, nhưng Dạ Nam Tình đã trả lại tòa Tiểu Tháp cho hắn.
Diệp Quân hơi khó hiểu: “Cô?"
Dạ Nam Tình lắc đầu: “Tòa tháp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3306273/chuong-2310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.