Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn Diệp Quân: “Mặc dù thất bại, nhưng bảy người họ đã có được sức mạnh của cả tộc, thực lực và tu vi cũng tăng lên rất rất nhiều. Mà bây giờ xem ra, tuổi thọ của họ có lẽ cũng sắp cạn kiệt rồi...”
Diệp Quân đột nhiên hỏi: "Tiền bối, ông bất tử sao?"
Chủ nhân bút Đại Đạo cười nói: "Cậu đoán xem”.
Diệp Quân trầm giọng nói: "Cho dù không phải trường sinh bất tử, thì có lẽ tuổi thọ của ông cũng không ít đúng không?"
Chủ nhân bút Đại Đạo cười ha ha, không trả lời vấn đề này, mà nói: "Nếu như khai chiến toàn diện, thực lực hiện giờ của chúng ta vẫn thua xa bọn họ...”
Nói đến đây, ông ta lắc đầu: “Nếu có thêm thời gian thì tốt, hoặc là...”
Vừa nói, ông ta vừa liếc nhìn Dạ Nam Tình vừa bước ra khỏi căn phòng, trong lòng lại thở dài, nếu cô gái này chịu giúp đỡ thì có thể kéo dài thêm chút thời gian, nhưng xem ra hai người họ vẫn chưa hòa hợp.
Ở dưới cửa, Dạ Nam Tình ngẩng đầu liếc nhìn chủ nhân bút Đại Đạo, ánh mắt bình tĩnh như nước, không chút gợn sóng.
Chủ nhân bút Đại Đạo trầm giọng nói: "Ta phải rời khỏi đây một thời gian, khoảng ba đến năm ngày, trong thời gian này, cậu phải cẩn thận một chút!"
Diệp Quân hơi hiếu kỳ: “Tiền bối, ông muốn đi đâu?"
Chủ nhân bút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3306268/chuong-2305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.