Lúc này dường như nghĩ đến điều gì, hắn cất kiếm quay lại nhìn bờ biển không xa, Dạ Nam Tình đang ngồi ở chỗ đó nhìn hắn.
Diệp Quân đi tới trước mặt Dạ Nam Tình, cười bảo: “Thời gian này cô thường xuyên tới đây xem ta tu luyện, có cảm thấy ta rất lợi hại không?”
Dạ Nam Tình chớp mắt: “Đúng là rất lợi hại”.
Diệp Quân cười ha hả: “Thật ra ta mới dùng một phần sức mạnh thôi, nếu ta dùng hai phần sức mạnh thì uy lực quá lớn, tòa tháp này không chịu nổi!”
Tiểu Tháp: “…”
Dạ Nam Tình mím môi cười: “Vậy sao?”
Diệp Quân gật đầu: “Ta thường không hay nói đùa”.
Dạ Nam Tình lắc đầu cười: “Ngươi còn tu luyện nữa không?”
Diệp Quân nhìn xung quanh rồi đáp: “Tạm thời không tu luyện nữa, chúng ta đi thôi”.
Dạ Nam Tình gật đầu.
Hai người ra khỏi Tiểu Tháp, vừa mới ra, một người phụ nữ xinh đẹp đã đi tới trước mặt họ, người này tư thái trang nghiêm, khí chất dịu dàng mềm mại, giống Dạ Nam Tình sáu bảy phần.
Diệp Quân biết đây là mẹ của Dạ Nam Tình.
Diệp Quân hơi cúi đầu: “Bái kiến bá mẫu”.
Người phụ nữ xinh đẹp quan sát Diệp Quân, cười bảo: “Đừng khách sáo”.
Đây là lần thứ hai bà gặp Diệp Quân, phải nói rằng bà rất hài lòng về hắn, không chỉ gia thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3306255/chuong-2292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.