Hắn nhận ra bây giờ đúng là ngày càng khó khăn.
Không chỉ muốn đánh nhau mà còn phải động não.
Ngay lúc này đột nhiên có tiếng gõ cửa vang lên.
Diệp Quân thôi suy nghĩ, nhìn về phía cửa: “Mời vào”.
Cửa mở ra, Tống Chỉ Ngôn bước vào, cô ta nhìn Diệp Quân mỉm cười nói: “Diệp công tử, chúng ta nên đến yến tiệc rồi”.
Diệp Quân quay đầu lại nhìn ra bên ngoài, lúc này trời đã tối.
Diệp Quân gật đầu: “Ừ”.
Hắn vừa nói vừa đứng lên rời khỏi phòng đi theo Tống Chỉ Ngôn.
Sau khi hai người ra khỏi Tống phủ, lên một chiếc xe ngựa sang trọng, vì trong thành có cấm chế rất mạnh, không thể bay nên hai người chỉ có thể sử dụng phương tiện di chuyển thô sơ này.
Không gian xe ngựa rất lớn gần giống như một cung điện.
Tống Chỉ Ngôn rót cho Diệp Quân một tách trà, sau đó nói: “Diệp công tử, thực lực của ngươi…”
Diệp Quân nhìn Tống Chỉ Ngôn, cười nói: “Khá ổn”.
Tống Chỉ Ngôn chớp mắt: “Khá ổn ư?”
Diệp Quân gật đầu: “Trong thế hệ trẻ, ta chưa bao giờ đứng thứ hai, trong thế hệ trước... cũng chưa từng đứng thứ hai”.
…
Trong thế hệ trẻ không bao giờ đứng thứ hai.
Nghe Diệp Quân nói vậy, Tống Chỉ Ngôn sững sờ rồi mỉm cười: “Hôm khác ta sẽ so tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3306229/chuong-2266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.