Bất lực!
Lúc này hắn đã hiểu tại sao lại bất lực, nhiều lúc không phải ngươi muốn thế nào thì có thể thế ấy được.
Kiếm của mình còn lâu mới có thể thích làm gì thì làm như của mấy người cô cô.
Lúc này chủ nhân bút Đại Đạo bỗng nói: “Ta đã cho người đi điều tra đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đó rồi”.
Diệp Quân không suy nghĩ nữa, nhìn chủ nhân bút Đại Đạo: “Điều tra?”
Chủ nhân bút Đại Đạo gật đầu: “Chúng ta vẫn phải nắm rõ thực lực và thông tin của đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả, nếu không đến lúc đó chúng ta sẽ bị thua thiệt”.
Diệp Quân hơi tò mò: “Ông bảo ai đi điều tra?”
Chủ nhân bút Đại Đạo cười nói: “Bí mật”.
Diệp Quân lắc đầu cười.
Chủ nhân bút Đại Đạo khẽ nói: “Cậu nhóc, lần này ta lấy hết những gì ta có cho cậu. Hơn nữa ta còn gây thù với đám người kia, cậu phải biết ta và họ vốn dĩ là nước sông không phạm nước giếng, nhưng bây giờ ta chủ động trở thành kẻ thù với họ... Ta nói cho cậu biết, đến lúc đó cậu không thể lừa gạt ta, nếu không cậu không phải là người”.
Diệp Quân nói: “Tiền bối, nếu đến lúc đó ta không nghĩ ra cách tốt hơn thì cứ làm theo ý ông”.
Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn Diệp Quân, sau đó nói: “Ta tin cậu”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3306219/chuong-2256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.