Ta đi đây!
Đọc đến đó, viền mắt Diệp Quân chợt ửng đỏ, lệ trào dâng.
Từ Nhu đứng bên cạnh hắn lặng lẽ nắm tay Từ Thụ, nước mắt chảy dài trên gò má hai cô gái.
Hồi lâu sau, Diệp Quân nhẹ nhàng đặt lá thư trở lại phong bao của nó rồi cất vào túi, quay đầu nhìn về phía hai cô gái, nghiêm túc nói: “Tỷ ấy không sao đâu”.
Từ Thụ khẽ gật đầu.
Từ Nhu chỉ lặng lẽ cúi đầu.
Diệp Quân kéo tay Từ Nhu, chân thành nói: “Hãy tin ta”.
Từ Nhu ngẩng lên nhìn Diệp Quân, nước mắt lã chã tuôn rơi.
Diệp Quân nhẹ nhàng lau nước mắt cho nàng ta, nói: “Nếu như cuối cùng, những cố gắng của ta không có tác dụng, ta sẽ buông xuôi, làm vua dựa dẫm cũng được… Chỉ cần tỷ ấy bình an, ta nguyện mang tiếng là một ông vua dựa dẫm”.
Nước mắt Từ Nhu rơi càng mau.
Diệp Quân mỉm cười: “Khóc gì chứ?”
Từ Nhu chỉ lắc đầu không nói.
Diệp Quân bèn cười bảo: “Chúng ta đi ngủ đi”.
Hai cô gái tức thì đỏ mặt lên.
Diệp Quân kéo hai người nằm xuống giường, hắn nằm chính giữa, thật lòng mà nói, cảm giác ấy quá thoải mái.
Cảm giác này, người thường không cách nào hiểu được.
Từ Nhu dường như chưa thể thích ứng, muốn ngồi dậy, lại bị Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3306212/chuong-2249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.