Hai người cứ thế dùng bữa đến tối muộn. Đến lúc rời đi, Từ Chân lại lấy từ đâu ra mấy chục chai rượu trắng.
Diệp Quân lắc đầu cười: “Chân tỷ à, tu vi của ta đã khôi phục rồi, sẽ không say nữa đâu”.
Từ Chân chớp mắt: “Thế thì dễ thôi”.
Nói rồi cô ta đứng lên, đi đến vỗ nhẹ vào vai hắn.
Ầm!
Tu vi Diệp Quân một lần nữa bị phong ấn.
"***??"
Hắn ngu cả người.
Qué gì thế này?!
Từ Chân: “Uống nào!"
Diệp Quân chỉ biết trải qua chấn động trong câm lặng, không ngờ Chân tỷ có thể phong ấn tu vi hắn mà hắn không làm được gì.
Từ Chân cười: “Đừng lo, chỉ có tác dụng trong đêm nay thôi, ngày mai cậu sẽ trở lại bình thường”.
Diệp Quân không khỏi cảm thấy bội phục từ tận đáy lòng.
Ngay cả Mệnh Vận Đại Đế còn không phải là đối thủ của hắn vào lúc này, nhưng hắn lại chẳng thể làm gì được Chân tỷ.
Ôi!
Diệp Quân thở dài trong lòng.
Chẳng biết còn phải đi bao lâu nữa mới đạt đến vô địch đây!
Có đôi khi hắn chỉ muốn nằm ra đó làm con ông cháu cha ngồi mát ăn bát vàng cho rồi.
Chỉ thấy Từ Chân giơ chai rượu về phía hắn: “Cạn ly!"
Diệp Quân thu hồi suy nghĩ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3306175/chuong-2212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.