Diệp Quân mỉm cười: “Thật ra cũng tốt, em ở lại đây, anh vẫn sẽ nhớ thương ngôi sao màu xanh, nếu không đi rồi có thể sẽ không quay lại thật”.
Tô Tử cúi đầu: “Uyển Du thì sao?”
Diệp Quân nói: “Anh và Uyển Du trong sạch”.
Tô Tử nhìn Diệp Quân: “Chúng ta cũng thuần khiết lắm”.
Vẻ mặt Diệp Quân cứng đờ, hắn cười khổ: “Anh và Uyển Du chưa từng xảy ra chuyện gì”.
Tô Tử khẽ nói: “Em biết, nhưng chắc là anh biết cậu ấy thích anh nhỉ?”
Diệp Quân gật đầu.
Tô Tử hỏi: “Vậy anh thì sao?”
Diệp Quân không nói gì.
Tô Tử nhìn Diệp Quân: “Anh chưa từng nói chuyện rõ ràng với cậu ấy à?”
Diệp Quân thấp giọng nói: “Tô Tử, anh sẽ tự nói tạm biệt với cô ấy, chỉ là…”
Tô Tử ngắt lời Diệp Quân: “Anh thích cậu ấy không?”
Nhìn ánh mắt sáng ngời của Tô Tử, Diệp Quân cúi đầu khẽ hôn lên trán cô ấy, dịu giọng nói: “Bây giờ anh là người đàn ông của em”.
Tô Tử mỉm cười ngọt ngào, sau đó nói: “Em biết, em muốn nói là anh không nên tự ý quyết định thay cậu ấy, anh có thể thú nhận với cậu ấy, còn cuối cùng cậu ấy lựa chọn thế nào là việc của cậu ấy. Nếu không, một khi anh đi, có lẽ cả đời cậu ấy cũng không thể thoát ra được”.
Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3306161/chuong-2198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.