Cô gái hơi ngơ ngác, truyền thừa kiếm đạo này kích thích mạnh với cô gái.
Thanh niên đó lập tức quỳ xuống: “Cảm ơn thiếu chủ, cảm ơn thiếu chủ”.
Diệp Quân nhìn thanh niên đang quỳ trước mặt mình mỉm cười, sau đó xòe bàn tay ra, một tia sáng trắng tiến vào trong cơ thể người thanh niên: “Đây cũng là một phần truyền thừa, cậu tu luyện cho tốt, sau này chắc chắn sẽ có lợi”.
Thanh niên ngơ ngác với cơ hội đột ngột này, mình cũng có truyền thừa à?
Không lâu sau, cậu ta hoàn hồn, lại vội dập đầu cảm ơn, cậu ta biết truyền thừa này có ý nghĩa thế nào.
Diệp Quân dùng kiếm ý đỡ thanh niên lên, cười nói: “Tu luyện thật tốt với em gái nhé”.
Thanh niên gật đầu: “Tôi và em ấy nhất định sẽ tu luyện thật tốt”.
Diệp Quân đứng dậy, sau đó nhìn Nhị Nha: “Ta đi đây”.
Nhị Nha chớp mắt: “Không ở thêm một lát à?”
Diệp Quân lắc đầu: “Còn rất nhiều việc”.
Nhị Nh gật đầu: “Lúc sắp đi thì báo cho ta một tiếng”.
Diệp Quân cười nói: “Nhất định sẽ báo”.
Tất nhiên hắn sẽ dẫn theo Nhị Nha và Tiểu Bạch, đùa à, một người là yêu thú mạnh nhất, một người là trợ lực mạnh nhất, không dẫn theo trừ khi đầu hắn có vấn đề.
Diệp Quân cũng để lại một ít linh nguyên cho Dương Liêm, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3306158/chuong-2195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.