Đám người Dương tộc ở đằng sau Dương Liêm đều tò mò nhìn Diệp Quân.
Dương Liêm vội nói: “Mời thiếu chủ”.
Diệp Quân gật đầu: “Ừ”.
Dương Liêm dẫn Diệp Quân đến một đại điện, ông ta để Diệp Quân và Nhị Nha ngồi ở hai bên vị trí chính, còn mình đứng bên cạnh.
Ông ta biết mặc dù người trước mặt này cũng họ Dương nhưng không có quan hệ huyết thống gì với nhà họ Dương ở ngôi sao màu xanh, chẳng qua vì Dương Liêm Sương nên mọi người cũng được xem là họ hàng.
Diệp Quân bỗng hỏi: “Bà cô Liêm Sương về chưa?”
Bà cô!
Lúc nói câu này, bản thân hắn cũng không khỏi lắc đầu khẽ cười.
Cách gọi này quả thật hơi kỳ cục nhưng chẳng còn cách nào khác, cũng không thể gọi thẳng tên mà nhỉ?
Dương Liêm mỉm cười: “Thỉnh thoảng sẽ về”.
Diệp Quân gật đầu: “Vốn dĩ nên đến từ trước nhưng lại xảy ra vài việc nên không thể đến được”.
Dương Liêm cười nói: “Chúng tôi cũng vừa mới nhận được tin thiếu chủ đến Yến Kinh, nếu không đã đi đón thiếu chủ rồi”.
Diệp Quân định nói gì đó, Nhị Nha bỗng nói: “Mọi người đều là người của mình, các ngươi đừng tỏ ra nho nhã như thế nữa”.
Diệp Quân lắc đầu khẽ cười.
Dương Liêm cũng cười nói: “Nhị Nha cô nương nói phải”.
Ông ta cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3306156/chuong-2193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.