Chương 1844
Diệp Quân sửng sốt, sau đó nói: “Ông cụ, tôi xem cô ấy là bạn gái, có vấn đề gì sao?”
Tô Tử cứng đờ như chạm phải điện.
Tô Mục nhìn Diệp Quân không nói gì.
Nhìn thấy ánh mắt của Tô Tử và Tô Mục, Diệp Quân nhíu mày, lẽ nào bạn gái này còn có ý nghĩa khác sao?
Chẳng phải Uyển Du từng nói không có nghĩa gì khác nữa à?
Ngay lúc này Tô Mục ở một bên bỗng lắc đầu: “Thôi vậy, chuyện của hai đứa thì tự hai đứa giải quyết đi”.
Ông ấy vừa nói vừa phất tay, ông lão đồ đen ở trước mặt Diệp Quân đi ra ngoài.
Tô Mục nhìn Diệp Quân, cười nói: “Dù thế nào thì cũng cảm ơn cậu đã cứu Tô Tử”.
Diệp Quân gật đầu: “Ông cụ khách sáo quá, nếu không có việc gì nữa thì tôi đi đây”.
Tô Mục cười nói: “Ừ”.
Diệp Quân gật đầu, sau đó xoay người đi.
Tô Tử vội đi theo hắn.
Trong sảnh, Tô Mục nhìn Diệp Quân ở đằng xa: “Ông nghĩ thế nào?”
Ông lão đồ đen nhìn Diệp Quân đã đi xa ở ngoài điện: “Rất đúng mực, khí chất bất phàm, chắc chắn không phải là người thường”.
Tô Mục khẽ cười: “Có thể đâm vào cổ họng đối phương bằng một nhánh cây thì sao có thể là người thường được chứ?”
Ông lão im lặng, vẻ mặt hơi nghiêm trọng.
Một nhánh cây đâm vào cổ họng không phải là chuyện người thường có thể làm được, có thể là một võ giả.
Tô Mục bỗng lắc đầu:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3305887/chuong-1924.html