Thư viện Quan Huyên có ba đại đạo sư là Phí Bán Thanh, Tiêu Các, Tống Từ.
Trước kia Tống Từ suýt nữa nhận Diệp Quân là học sinh, dĩ nhiên không phải là học sinh sau cùng.
Một đạo sư có thể có rất nhiều học sinh, nhưng học sinh sau cùng chỉ có một, mà Nạp Ca Lan chính là học sinh sau cùng của Phí Bán Thanh.
Phí Bán Thanh nhìn Diệp Quân rồi lắc đầu.
Chuyến này chắc chắn thư viện Quan Huyên sẽ không được bình yên.
Diệp Quân bỗng nói: “Phí đạo sư, chúng ta không gây chuyện nhưng cũng không sợ”.
Phí Bán Thanh cười nói: “Đúng thế! Nhớ lấy, ngươi đừng gây chuyện cho ta nhưng cũng đừng sợ ai, nếu ai bắt nạt ngươi, ngươi cứ đánh lại cho ta. Nhưng ngươi phải nhớ một điều, nếu ngươi đánh thua một người trong thế hệ trẻ, ta sẽ không cứu vãn được cho ngươi. Nhưng ngươi yên tâm, nếu ai dám ỷ lớn ức hiếp nhỏ, ta chắc chắn sẽ ra mặt cho ngươi”.
Diệp Quân gật đầu: “Được ạ”.
Phí Bán Thanh nhìn hai người: “Các ngươi nói chuyện đi”.
Nói rồi bà ấy xoay người rời đi.
Diệp Quân nhìn về phía chân trời xa xa, nhẹ giọng nói: “Sân khấu lớn hơn rồi”.
Phải nói rằng hắn cũng rất mong chờ thư viện Quan Huyên.
Đây là thế lực lớn mạnh nhất Nam Châu.
Ở đó có rất nhiều thiên tài đỉnh cấp.
Nạp Lan Ca nhìn Diệp Quân sau đó cười nói: “Tại sao ta cứ cảm thấy chuyến này huynh đi sẽ có chuyện nhỉ?”
Diệp Quân cười nói: “Còn cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3093811/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.