Lúc này Diệp Quân chợt quay về, quan tâm hỏi: "Tiêu huynh, huynh không sao chứ?" 
Tiêu Qua nhìn Diệp Quân, không thèm trả lời! 
Diệp Quân nhìn cánh cửa sáng kia, chấn động nói: "Chiếc rìu này kỳ lạ quá!" 
Nói thật đến giờ lòng hắn còn thấy sợ hãi! 
Mẹ kiếp! 
Nếu vừa rồi chiếc rìu kia bổ về phía hắn thì dù hắn không chết cũng phải bị thương nặng! 
Mạnh quá đi mất! 
Tiêu Qua lau vết máu nơi khoé miệng. Y nhìn Diệp Quân, không hề giận. Mới đầu là y muốn bẫy người ta, bây giờ bị người ta lừa, chỉ có thể nói rằng tài năng của mình không bằng người! 
Đàn ông, thắng được thì thua được! 
Đàn ông thua không chịu nhận mới mất mặt! 
Diệp Quân lại hỏi: "Tiêu huynh, bên trong cánh cửa kia là ai vậy?" 
Tiêu Qua lắc đầu: "Ta không biết!" 
Diệp Quân nhíu mày: "Huynh chưa từng gặp người bên trong à?" 
Tiêu Qua khẽ lắc đầu: "Ta còn không đỡ được rìu thì sao có thể gặp được người trong đó chứ?" 
Nói rồi y nhìn cánh cửa sáng kia: "Chỗ này là những cường giả năm xưa của tổng viện để lại, chắc chắn không phải hạng tầm thường. Đáng tiếc, từ lúc thư viện Nam Châu được thành lập, chưa có ai phá được cánh cửa này, thiên tài các đời đều dừng bước ở đây!" 
Diệp Quân đột nhiên nói: "Hợp tác không?" 
Tiêu Qua nhìn hắn, ngạc nhiên hỏi: "Hợp tác?" 
Diệp Quân gật đầu: "Chiếc rìu kia quá lợi hại, hai chúng ta đều không phải đối thủ, nhưng nếu chúng ta 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3093785/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.