Chương trước
Chương sau
Rất nhanh, Diệp Quân xuất hiện trên một tầng mây.

Cách hắn không xa là một bia đá cao ngàn trượng.

Thần tộc!

Diệp Quân bước tới trước bia đá, lúc này một ông lão bỗng xuất hiện, ông ta nhìn Diệp Quân: "Các hạ là?"

Diệp Quân lấy miếng ngọc bội mà người phụ nữ thần bí kia đã tặng hắn lúc trước ra. Lúc nhìn thấy miếng ngọc bội này, sắc mặt ông lão bỗng thay đổi: "Cậu..."

Diệp Quân nói: "Một vị tiền bối đã cho ta, bảo ta đến Trung Thổ Thần Châu thì có thể đến Thần tộc tìm bà ấy!"

Ông lão vội cung kính: "Công tử, mời!"

Nói rồi, ông ta quay người phất tay áo, một cánh cửa sáng xuất hiện!

Nhìn thấy vậy, trong lòng Diệp Quân chợt thấy thở phào nhẹ nhõm.

Miếng ngọc bội này có tác dụng!

Được ông lão dẫn đường, Diệp Quân đến trước một toà đại điện, cả đại điện cao phải đến vạn trượng, hết sức hùng vĩ.

Đứng trước đại điện, Diệp Quân chợt cảm thấy mình bé nhỏ.

Trong lòng hắn không khỏi thầm than: Đây mới là gia tộc lớn chứ!

Trước cửa đại điện có một đám thị vệ mặc áo giáp vàng.

Diệp Quân nhìn những thị vệ kia, lòng thầm cả kinh.

Khí tức của những thị vệ này đều vô cùng mạnh mẽ, thấp nhất cũng ở cường giả Diệt Không!

Phải công nhận rằng Diệp Quân đã bị chấn động!

Rất nhanh, ông lão đã đưa hắn vào trong đại điện. Vừa vào trong, hắn đã cảm nhận được sự hào nhoáng ở đây. Đại điện vô cùng rộng rãi, trong điện vàng son lộng lẫy, hệt như một tiên cung, xa hoa không gì sánh nổi.

Hơn nữa, từ lúc đi vào đây, hắn phát hiện linh khí trong này hết sức dày đặc.

Đậm đặc hơn linh khí ở thư viện Quan Huyên thượng giới ít nhất phải mấy chục lần!

Hơn nữa lại cực kỳ thuần khiết!

Nếu có thể tu luyện ở nơi này thì sẽ là một việc vô cùng tuyệt diệu!

Ông lão khẽ hành lễ: "Công tử đợi một lát!"

Nói rồi ông ta quay người lui xuống!

Diệp Quân nhìn quanh bốn phía, khẽ hỏi: "Tháp gia, xây đại điện này chắc tốn tiền lắm nhỉ? Ta mà có nhiều tiền như thế thì ta sẽ gửi vào Tiên Bảo Các, mỗi năm lấy tiền lãi thôi cũng đủ để ăn trong thời gian rất rất dài đấy!"

Tiểu Tháp: "..."

Đúng lúc này, một chàng trai và một cô gái bước vào, hai người đều rất trẻ.

Chàng trai mặc cẩm bào, ngọc thụ lâm phong, rất đẹp trai, chỉ là hơi lạnh lùng.

Cô gái mặc một bộ váy trắng, hai tay chắp sau lưng, trong tay cầm một quyển sách cổ, dung mạo tuyệt trần, nở nụ cười nhã nhặn.

Hai người đi tới trước mặt Diệp Quân, chàng trai nhìn Diệp Quân hỏi: "Xưng hô với các hạ thế nào?"

Diệp Quân bình thản trả lời: "Diệp Quân!"

Nghe vậy, chàng trai chợt nhíu mày: "Ngươi chính là Diệp Quân giành được hạng nhất trong cuộc tỷ võ ở thượng giới đó à?"

Diệp Quân gật đầu.

Chàng trai trầm giọng nói: "Ngươi đã giết hai con Chân Long!"

Diệp Quân lại gật đầu.

Chàng trai nhìn chằm chằm Diệp Quân: "Ngươi đến đây là vì muốn gia nhập Thần tộc ta sao?"

Diệp Quân gật đầu.

chàng trai nói: "Tiên tổ đã đi vũ trụ Quan Huyên rồi, bây giờ không có ở Thần tộc, ngươi có thể ở đây đợi người quay về, còn về việc có thể để ngươi gia nhập Thần tộc ta không thì phải xem quyết định của người, ta..."

Ầm!

Ngay lúc này, tiếng rồng ngâm cực kỳ ghê rợn bỗng truyền từ một nơi xa xôi bên ngoài đại điện tới.

Nghe vậy, sắc mặt Diệp Quân trầm hẳn xuống!

Tộc Chân Long!

Chàng trai cũng nhíu mày lại, hắn ta quay người lại, lúc này một ông lão xuất hiện trước mặt hắn ta. Ông lão khẽ hành lễ: "Thiếu tộc trưởng, Ngao Mông của tộc Chân Long đã đến, muốn gặp mặt thiếu tộc trưởng!"

Ngao Mông!

Sau một hồi suy nghĩ, chàng trai nhìn Diệp Quân một cái rồi đi ra bên ngoài.

Diệp Quân im lặng.

Cô gái kia quan sát Diệp Quân rồi cười nói: "Ta nghe nói ngươi đã giết An Mục!"

Diệp Quân gật đầu.

Cô gái khẽ cười: "Nếu vậy thì ghê gớm quá! Phải biết rằng An Mục kia có thiếu tộc trưởng của tộc Chân Long làm cộng sự, có Chân Long bảo vệ mà ngươi lại có thể giết được gã, chắc chắn kiếm của ngươi rất rất mạnh!"

Diệp Quân bình tĩnh đáp: "Chỉ là may mắn thôi!"

Cô gái cười nói: "Ta tên Giản An. Diệp công tử, tiên tổ tặng ngươi miếng ngọc bội này chứng minh rằng dám chắc ngươi là một người vô cùng quan trọng đối với người, nhưng ta phải nói cho ngươi biết, bây giờ ngươi phải đi ngay!"

Diệp Quân nhíu mày: "Ý của cô là chàng trai kia sẽ giao ta cho tộc Chân Long sao?"

Giản An gật đầu: "Huynh ấy là ca ca của ta, tên là Giản Ngạo, nay đang phụ trách lo liệu mọi chuyện trong Thần tộc. Ta rất hiểu huynh ấy, thứ nhất là huynh ấy không hề xem trọng tầm quan trọng của miếng ngọc bội ngày nên huynh ấy sẽ cảm thấy việc kết thù với tộc Chân Long vì ngươi là một chuyện rất không đáng. Thế nên, chắc chắn huynh ấy sẽ giao ngươi cho tộc Chân Long để tạo mối quan hệ tốt với tộc Chân Long".

Diệp Quân im lặng.

Lúc này, bốn phía bỗng xuất hiện mấy mươi luồng khí tức mạnh mẽ!

Sắc mặt Diệp Quân u ám hẳn xuống.

Hắn đã đánh giá thấp tầm ảnh hưởng đáng sợ của tộc Chân Long ở Trung Thổ Thần Châu rồi!

Giản An nhìn chằm chằm Diệp Quân: "Ta dẫn ngươi đi!"

Nói rồi cô ấy bỗng kéo cánh ta Diệp Quân, sau đó phất tay áo, dưới chân hai người xuất hiện một trận pháp dịch chuyển.

Mà ngay lúc hai người vừa biến mất, Diệp Quân nhìn thấy Ngao Mông và Giản Ngạo xông vào!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.