Chương trước
Chương sau


Trương Long Hổ cười lớn, y nhấc chân phải điểm vào không gian.

Ầm!

Không gian bỗng sụp đổ!

Y mượn lực đẩy đó nhún người lao về phía Diệp Quân!

Xung quanh y toả ra lôi quang và ánh lửa đáng sợ!

Trương Long Hổ lao đi, những nơi y lướt qua, không gian đều sụp đổ!

Quan trọng nhất là, tốc độ cực cực kỳ nhanh!

Người chưa tới mà khí thế đã tới trước!

Ánh mắt Diệp Quân bỗng trở nên cháy bỏng, cuối cùng cũng gặp được một kẻ giỏi đánh nhau rồi!

Đối diện với đòn đánh khủng bố này, Diệp Quân không đối đầu trực diện, hắn lách người, lùi sang bên mấy trượng!

Tuy tốc độ của Trương Long Hổ rất nhanh nhưng Diệp Quân vẫn nhanh hơn!

Ầm!

Trương Long Hổ đánh mà không trúng, nhưng sức mạnh khủng khiếp đó đã nghiền nát không gian mấy chục trượng quanh đó.

Vừa dừng lại, đồng tử Trương Long Hổ đã rút lại, y quay phắt người về sau, một thanh kiếm đã im hơi lặng tiếng đâm tới trước mặt y!

Đâm thẳng về phía yết hầu!

Một nhát kiếm chí mạng!

Trương Long Hổ thấy chấn động, lúc đối đầu với Diệp Quân mới cảm nhận được rõ ràng tốc độ của Diệp Quân nhanh đến đáng sợ!

Đối diện với nhát kiếm của Diệp Quân, y không thể tránh né, hơn nữa y cũng không muốn tránh né, lập tức siết hai tay lại, đan chéo trước ngực, quát lên: "Thiết giáp!"

Ầm!

Một bộ giáp màu vàng lập tức bọc quanh cơ thể Trương Long Hổ.

Keng!

Nhát kiếm này cứ thế bị bộ giáp vàng cản được!

Lúc này, Trương Long Hổ lại tức giận gào lên: "Phản công!"

Ầm!



Một đạo kim quang phóng ra, khí kiếm trong tay Diệp Quân bị đánh nát, Diệp Quân liên tục lùi về sau mười mấy trượng!

Trương Long Hổ bỗng bước tới trước một bước, tay phải siết chặt thành quyền, một đạo kiếm quang phóng từ trong người y ra, sau đó lan tràn trên cánh tay phải của y. Y đánh một quyền về phía Diệp Quân ở đằng xa: "Mở!"

Rầm!

Một đạo kim quang phóng đi, hệt như nước lũ cuộn trào, vô cùng đáng sợ!

Phía xa, Diệp Quân nheo mắt, cơ thể nhoáng lên, liên tiếp lùi nhanh về phía sau.

Ầm!

Âm thanh phát nổ chói tai vang lên từ tinh không, chỗ Diệp Quân vừa đứng lúc nãy đã bị nổ thành một cái hố đen không gian cực lớn, không chỉ thế, không gian xung quanh hố đen cũng đang dần rạn nứt, vết nứt lan tràn ra bốn phía với một tốc độ kinh hoàng!

Uy lực của nắm đấm này khủng bố đến vậy đấy!

Những người đứng trong bóng tối đều kinh hãi!

Mà lúc nắm đấm của Trương Long Hổ đánh hụt, không gian trước mặt y bỗng nứt ra, lại một thanh kiếm nữa đánh tới!

Thuấn Sát Nhất Kiếm!

Nhát kiếm này nhanh đến nỗi khiến người ta phải nổi da gà!

Trương Long Hổ thì mạnh đến khiếp người, chiêu thức nào cũng huỷ thiên diệt địa, còn Diệp Quân thì nhanh!

Nhanh đến cực độ!

Trương Long Hổ đánh nhau rất đẹp, quan minh chính đại, quyền nào ra quyền nấy, còn Diệp Quân thì hay ném đá giấu tay, chốc chốc lại phóng ra một nhát kiếm, khiến người ta khiếp đảm!

Trương Long Hổ vốn định thừa thắng xông lên nhưng khi thấy nhát kiếm này, sắc mặt của y bỗng thay đổi. Phải công nhận rằng lúc này y đang thấy rất kinh ngạc, kinh ngạc vì tốc độ của Diệp Quân, kinh ngạc vì Diệp Quân biết tìm cơ hội!

Phòng thủ phản công quá xuất sắc!

Đối diện với nhát kiếm này của Diệp Quân, Trương Long Hổ hoàn toàn không dám sơ suất, hai tay y thu lại khoanh chéo trước ngực, lại lần nữa sử dụng giáp vàng kia!

Keng!

Nhát kiếm chém lên giáp vàng, sức mạnh khủng khiếp khiến Trương Long Hổ phải liên tiếp lùi sau. Nhưng một tích tắc sau, một luồng lực phản xạ khủng bố trào ra từ giáp vàng!

Ầm!

Kiếm nát!

Nhưng ngay lúc này, lại một thanh kiếm nữa đánh tới, lại chém lên giáp vàng kia!

Ầm!

Trương Long Hổ lại tiếp tục lùi về sau!

Một giây sau, giáp vàng lại phóng ra lực phản xạ ghê người!



Ầm!

Khí kiếm lại vỡ nát!

Nhưng lúc nó vỡ nát, lại một thanh kiếm khác chém tới!

Hết nhát này đến nhát khác!

Hoàn toàn không cho Trương Long Hổ cơ hội ra tay!

Ầm ầm ầm...

Trước mắt tất cả mọi người, Trương Long Hổ liên tục lùi sau!

Bây giờ, y đã hoàn toàn bị áp chế, không thể nào tiếp tục chủ động tấn công được nữa!

Diệp Quân thì từng bước từng bước đi về phía Trương Long Hổ, mỗi một bước đi của hắn đều có một thanh khí kiếm bay ra!

Thuật ngự kiếm!

Thấy cảnh này, tất cả mọi người có mặt ở đó đều chấn động!

Không chỉ thế, trong ánh nhìn theo dõi của bọn họ, hai mắt Diệp Quân chầm chậm nhắm lại!

Nhắm mắt!

Nhưng phi kiếm vẫn hết thanh này đến thanh khác chém về phía Trương Long Hổ, hơn nữa nhát sau còn mạnh hơn nhát trước!

Thấy vậy, sắc mặt Tịch Huyền trên tàu vũ trụ bỗng trở nên cực kỳ nghiêm túc: "Tâm và kiếm ý tương thông, tâm và kiếm hợp làm một, kiếm có hay không có ở trong tay, người có xuất hiện hay không đã không còn quá quan trọng. Đây chính là cảnh giới 'Kiếm tâm tương thông, người kiếm hợp nhất' trong truyền thuyết".

Kiếm tâm tương thông, người kiếm hợp nhất!

Đây là một cảnh giới được nhắc đến trong kiếm điển do Kiếm Chủ Nhân Gian biên soạn năm xưa, là một trạng thái đặc biệt của kiếm tu!

Khi bước vào trạng thái này, thực lực của người cầm kiếm sẽ tăng lên gấp mấy lần!

Kiếm tâm tương thông, người kiếm hợp nhất, trong tim chỉ có kiếm, quên hết mọi thứ!

Phàm những ai tu luyện được đến cảnh giới này thì có nghĩa đã sắp trở thành Đại Kiếm Đế rồi!

Người đột phá từ Kiếm Đế lên Đại Kiếm Đế nhanh nhất chính là Diệp Vũ Kiếm Đế năm xưa, bà ấy chỉ dùng mười hai năm để làm được việc này!

Mười hai năm!

Là người nhanh nhất trong lịch sử ba nghìn vạn năm nay!

Mà lúc này, Diệp Quân lại lĩnh ngộ được cảnh giới kiếm đạo được nhắc đến trong truyền thuyết này, cũng có nghĩa là Diệp Quân chắc chắn sẽ trở thành Đại Kiếm Đế, chỉ là vấn đề về thời gian thôi!

Mà việc Diệp Quân từ Kiếm Đế trở thành Đại Kiếm Đế có cơ hội được lịch sử ghi chép lại không?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.