Một trăm vạn tiên tinh. 
Ba số mệnh đại đạo. 
Ai mà không thèm khát để mắt đến chứ? 
Diệp Quân bỗng khẽ cười. 
Tịch Huyền nói: “Cười gì thế?” 
Diệp Quân khẽ nói: “Cười ta thật đáng tiền”. 
Tịch Huyền lắc đầu khẽ cười. 
Diệp Quân bỗng nhìn Tịch Huyền nói: “Tịch Huyền cô nương, cô có muốn đi khỏi đây không? Ta nói thật lòng đấy, ta không muốn liên lụy đến cô”. 
Tịch Huyền nhìn Diệp Quân: “Bây giờ mọi người đều biết ta và ngươi là một bọn, lúc này ta có đi hay không thì có gì khác chứ?” 
Diệp Quân không nói gì. 
Tịch Huyền: “Yên tâm đi, nếu thật sự đến lúc sinh tử thì ta nhất định sẽ chạy, ta sẽ không đi chết vì ngươi đâu”. 
Diệp Quân gật đầu: “Ừ”. 
Chuyện mà hắn không muốn xảy ra nhất cả đời này là liên lụy đến người khác. 
Đúng lúc này tốc độ tàu vũ trụ bỗng chậm lại, Diệp Quân híp mắt lại, tốc độ của tàu vũ trụ ngày càng chậm, chỉ trong mấy giây ngắn ngủi, tốc độ tàu vũ trụ đang nhanh lại trở nên chậm như rùa, cuối cùng dừng lại tại chỗ. 
Có một cô gái mặc áo màu tím, tóc dài ngang vai, đeo mạn che mặt đứng cách trước tàu vũ trụ cả trăm trượng, tay phải cầm một cây pháp trượng màu xanh đậm, cây pháp trượng như được làm bằng pha lê, tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, phần cuối cây trượng có treo một ngọn đèn, ánh lửa mờ ảo, vô cùng bí ẩn. 
Thần thuật sư! 
Sắc mặt Diệp Quân và Tịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/2538837/chuong-235.html