Chương trước
Chương sau


Chương 357

Hắn vừa nói vừa đi đến đại điện.

Nam Lăng Nhất Nhất đứng đó tò mò, cô ấy mở chiếc nhẫn ra, mười mấy quyển trục cổ xuất hiện trước mặt cô ấy.

Khi nhìn thấy mấy quyển trục này, cô ấy sửng sốt.

Những thứ này đều là vài thuật pháp, hơn nữa thấp nhất đã là cấp Thiên, trong đó còn có một cuốn tâm pháp tu luyện về thuật pháp, quan trọng nhất đây là cuốn tâm pháp cấp Thiên.

Cô ấy là một thần pháp sư, thích nhất là nghiên cứu thuật pháp nhưng tiếc là Đạo Môn quá nghèo, Đạo hòa thượng cũng chỉ hiểu sơ sơ về thuật pháp nên cô ấy tu luyện cũng cực kỳ khó khăn, cái gì cũng cần phải dựa vào bản thân tìm tòi mày mò.

Hơn nữa đến giờ cô ấy cũng không có một cuốn thuật pháp cấp cao nào.

Còn tâm pháp thì càng không có.

Nhìn mấy quyển trục trước mặt, Nam Lăng Nhất Nhất sửng sốt một lúc, một lúc sau cô ấy sờ nhẹ vào quyển trục đó, nở nụ cười rạng rỡ.

Cô ấy rất thích những quyển trục này.



Nhưng …

Cô ấy càng để ý đến tâm ý của cậu thanh niên đó hơn.

Hôm đó cô ấy cũng chỉ tùy ý nói một câu.

Cậu thanh niên đó lại nhớ lời cô ấy.

Trong điện, Đạo hòa thượng nhìn Diệp Quân: “Con muốn đi tham gia đấu hạng Võ Bảng à?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.

Đạo hòa thượng im lặng một lúc rồi nói: “Có tự tin không?”

Diệp Quân nói: “Có”.

Đạo hòa thượng cười nói: “Vậy thì đi đi”.

Diệp Quân hơi cúi người xuống: “Vâng”.



Nói rồi hắn xoay người đi.

Đạo hòa thượng nhìn Diệp Quân, ánh mắt hiện lên vẻ phức tạp.

Quá bí ẩn!

Càng tiếp xúc với Diệp Quân lâu, ông ấy càng cảm thấy cậu thanh niên này quá bí ẩn.

Lúc này ông ấy cũng đã hiểu người đứng đằng sau cậu thanh niên này chắc chắn không phải người bình thường.

Có thể tiêu diệt được tộc Chân Long, chèn ép được tộc Thần Qua, năng lực khủng khiếp đến mức nào?

Đạo hòa thượng lắc đầu, ông ấy xoay người nhìn cảnh tượng trước mặt khẽ nói: “Tiên tổ, nếu người đang ở trên trời có linh thiêng thì độ trì cho cậu thanh niên này nhé, nếu không Đạo Môn chúng ta sẽ bị diệt vong”.



Diệp Quân ra khỏi đại điện thì nhìn thấy Nam Lăng Nhất Nhất.

Nam Lăng Nhất Nhất chớp mắt, cong môi cười, cô ấy cười lên thật sự rất đẹp, có hai lúm đồng tiền.

Diệp Quân hỏi: “Sư tỷ, sao thế?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.