Chương trước
Chương sau


Chương 481

Diệp Quân cười nói: “Phải xem tình hình thế nào! Nếu vì một vài nguyên nhân bất đắc dĩ mà phải nuôi ta ở bên ngoài thì ta có thể hiểu được! Nhưng trong lòng cũng sẽ hơi giận! Dù sao ta cũng không phải là thánh nhân, từ nhỏ đã không cha không mẹ, sự chua chát đó, người ngoài không hiểu được đâu!”

Tiểu Tháp thở dài.

Diệp Quân lại nói: “Dù thế nào, Tháp gia, ta cũng phải cảm ơn ngươi. Nếu không có ngươi, dù ta có nỗ lực thế nào cũng không thể đạt được đến trình độ ngày hôm nay!”

Bây giờ hắn đang là Bán Bộ Kiếm Đế, nhưng hắn hiểu rõ mình có được điều này là nhờ sự giúp đỡ của Tháp gia!

Thiên phú?

Nỗ lực?

Không phải không quan trọng, nhưng nếu không có quý nhân giúp đỡ, dù ngươi có thiên phú, dù ngươi rất nỗ lực thì ngươi cũng không đi xa được!

Thế giới này phân chia tầng lớp rất rõ ràng, nếu không có cơ duyên hay vận khí lớn, muốn bước qua tầng lớp khác còn khó hơn lên trời!

Tiểu Tháp khẽ nói: “Không cần phải khách sáo!”

Diệp Quân khẽ cười: “Tháp gia, ta hỏi ngươi một câu cuối cùng, hỏi rồi thì sau này sẽ không hỏi lại nữa!”

Tiểu Tháp im lặng một lúc rồi nói: “Hỏi đi!”

Diệp Quân hỏi: “Cha mẹ ta, bọn họ có phải là người tốt không?”

Tiểu Tháp đáp: “Là người rất rất tốt!”



Diệp Quân bật cười.

Vậy là đủ rồi!

Thời gian một tháng chớp mắt đã tới gần.

Hôm nay trời vừa hửng sáng, cửa phòng của Diệp Quân đã mở ra. Ngày hôm nay hắn mặc một bộ trường bào màu mây trắng, tóc dài buộc sau đầu, mày kiếm mắt sáng, chậm rãi bước đi, ung dung không hấp tấp, trầm ổn nhưng lại hệt như một thanh kiếm mới tuốt vỏ một nửa, để lộ sự sắc bén!

Tĩnh: Ta là người tốt!

Động: Ta là kẻ tàn nhẫn!

Diệp Quân đi về phía xa, nhưng lúc này, hắn bỗng đứng ngây ra như phỗng!

Vì gần đó có hai người đang đứng, chính là Đạo hoà thượng và Nam Lăng Nhất Nhất!

Nhìn thấy hai người, Diệp Quân trầm lặng.

Hắn vốn dĩ định lặng lẽ rời đi, vì hắn không thích khoảnh khắc chia ly!

Đặc biệt là lần này, lần này có lẽ không phải là chia ly, mà là vĩnh biệt!

Rất nhanh, Diệp Quân đã ngự kiếm biến mất ở phía cuối chân trời.

Diệp Quân vừa đi không lâu, một cô gái bước tới nơi hắn vừa đứng, đó chính là Nam Lăng Nhất Nhất!

Nam Lăng Nhất Nhất nhìn chân trời, một hồi rất lâu sau, cô ấy mới quay người trở về đại điện. Cô ấy chầm chậm quỳ xuống trước bàn thờ, hai tay chắp lại, thành kính nói: “Sư tổ, người nhất định phải bảo vệ tiểu sư đệ bình an trở về! Con nguyện dùng tính mạng của mình để đổi lấy sự bình an của tiểu sư đệ…”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.