Chương trước
Chương sau


Chương 1105

Bốp!

Thanh niên vẫn chưa kịp phản ứng, cả người đã bị cú đánh của Diệp Quân làm cho văng ra xa, cuối cùng đập mạnh cả người xuống đất.

Thanh niên nằm dưới đất kêu thảm thiết, mặt bên phải sưng tấy lên.

Diệp Quân nhìn thanh niên, nhíu mày: “Tà khí của người trẻ bây giờ quá nặng, một người thuận theo đều là người chưa từng bị giang hồ đánh cho tả tơi sao?”

Sau khi bò dậy, thanh niên đó tức giận nhìn Diệp Quân: “Ngươi dám đánh ta, ngươi có biết ta là ai không? Cha ta là…”

Diệp Quân bỗng biến mất khỏi đó.

Bốp!

Thanh niên lại văng ra xa lần nữa, lần này y bay ra xa đến mấy mươi trượng, cuối cùng đập mạnh xuống đất.

Bùm!



Mặt đất nổ tung khiến nó nứt ra.

Lần này thanh niên ngớ cả người.

Diệp Quân bước đến trước mặt thanh niên, người đàn ông trung niên đó nhìn Diệp Quân, cũng không có ý định ngăn lại.

Diệp Quân nhìn thanh niên trước mặt, lúc này gương mặt thanh niên hiện lên vẻ dè dặt.

Diệp Quân nhìn thanh niên, đang định ra tay đánh thì thanh niên vội nói: “Đại ca, ta sai rồi”.

Thấy thế ánh mắt người đàn ông trung niên ở một bên hiện lên vẻ ngạc nhiên.

Diệp Quân nhìn thanh niên: “Sai ở đâu?”

Thanh niên run giọng nói: “Ta nói sai ở đâu thì sai ở chỗ đó! Ngươi nói là được”.

Nghe thanh niên nói thế, người đàn ông trung niên lắc đầu khẽ cười.

Diệp Quân ngẫm nghĩ một lúc, sau đó nói: “Chàng trai trẻ, đừng chất chứa quá nhiều tà khí và lửa giận như vậy, vốn dĩ là thế giới cá lớn nuốt cá bé, lại không có sự ràng buộc về luật pháp và đạo đức, nếu cứ nóng nảy như thế, ngươi sẽ dễ bị người khác trừng phạt, có biết không?”

Những lời này là hắn nói cho thanh niên nghe, cũng là nói với bản thân mình.

Thanh niên vội gật đầu: “Ta biết rồi”.



Diệp Quân gật đầu, sau đó xoay người rời đi.

Thấy Diệp Quân đi rồi, thanh niên mới thở phào.

Người đàn ông này đáng sợ quá!

Lúc nãy hắn còn chẳng có cơ hội đánh trả.

Lúc này người đàn ông trung niên bỗng nói: “Có muốn trả thù hắn không?”

Nghe thế, thanh niên sửng sốt, y do dự một chốc rồi lắc đầu: “Thôi vậy”.

Người đàn ông trung niên nhìn thanh niên: “Tại sao?”

Thanh niên cười khổ nói: “Thực lực của vị đại ca này quá mạnh, tuổi còn trẻ mà giỏi vậy thì lai lịch chắc chắn không tầm thường, gia tộc chúng ta chưa chắc có thể đánh lại người ta, vẫn nên thôi vậy”.

Nói rồi y đứng lên, sau đó cung kính chào người đàn ông trung niên: “Tiên tổ, ta đi đây”.

Người đàn ông trung niên bỗng nói: “Khoan đã”.

Thanh niên xoay người nhìn người đàn ông trung niên, ông ta bình tĩnh nói: “Đi theo hắn, kết bạn với hắn rồi nhận hắn làm đại ca đi”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.